Susie bị cô nói trúng chỗ đau, thân thể cứng đờ một giây. Chân Ái bắt
được cơ hội, đột nhiên không biết sức mạnh bộc phát từ đâu, nhấc cô ta ra
khỏi người, phản ứng cực nhanh nắm chiếc ghế sắt ở cánh cửa nện lên đầu
cô ta!
Susie thoáng chốc rơi vào hành lang tối đen. Chân Ái dùng cả tay chân
bò dậy bắt lấy nắm cửa chạy ra đóng lại, nhưng Susie phía sau lại nhào lên
kéo cô ngã lần nữa, cầm cổ chân cô vặn mạnh một cái.
“Aaa!” Chân Ái kêu thảm thiết, đau đến gần như ngất đi, nhưng bản
năng bắt lấy khe cửa muốn bò ra ngoài.
Tuy vậy, sức lực của Susie quả thật hơn cả đàn ông, quấn chặt cô kéo
vào bóng tối. Chân Ái đau đớn chảy mồ hôi lạnh, cắn chặt răng, nắm lấy
cửa muốn gắng sức, nhưng thân thể vẫn bị nuốt vào ao đầm đen tối từng
chút một.
Ngoài trừ phòng thí nghiệm của Chân Ái, phòng làm việc bình thường
bên ngoài và ngay cả vùng đất hoang trong khuôn viên năm kilomét đều
được camera giám sát bao phủ. Tuy thân phận cô được giữ bí mật, không có
người thật trông chừng nhưng có máy móc kiểm tra. Mà hoàn cảnh xung
quanh và tầng hầm công xưởng thông thường là lớp ngụy trang tốt nhất,
không thể nào có người ngoài tìm được lối đi nơi sâu nhất. Làm sao Susie
nghênh ngang đi vào, còn không động đến còi báo động?
Cánh cửa nặng nề đóng lại lần nữa, Chân Ái trơ mắt nhìn ánh sáng từ từ
nhỏ dần, đột nhiên chẳng còn gì cả, chỉ có một ý nghĩ: Phải chăng không
còn được gặp lại S.A. nữa? Cô nắm một tia sáng nhỏ nhoi trong tay, cắn
răng không chịu thả ra. Nhưng cuối cùng sức lực đã đến cực hạn, bị buộc
buông tay, nhưng lại rơi vào một bàn tay nóng bỏng hơi ẩm ướt mồ hôi.
Trong nháy mắt, ánh sáng chói mắt đột nhiên bị ngăn trở, tách ra một lỗ
hổng lớn. Ánh sáng trắng lóa ùa tới như cánh cổng thiên đường. Một giây