ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 91

Chân Ái cúi đầu nhìn chằm chằm ngón tay mình, không biết qua bao

lâu, cô bỗng ngẩng đầu, “Mật mã lần trước tôi đưa cho anh, anh đã giải ra
chưa?”

“Chưa xem.” Ngôn Tố thẳng thắn: “Dù tôi cảm thấy hứng thú với tất cả

mật mã trên đời, nhưng tôi sẽ không để năng lực của tôi trở thành công cụ
cho người khác lợi dụng. Câu nói này không phải nhằm vào cô, nhưng mật
mã kia của cô hiển nhiên là tự cô viết.”

Anh thoáng dừng lại rồi nói: “Nếu có người uy hiếp hoặc quấy rầy cô,

tôi sẽ giúp cô xử lý. Nhưng nếu như chẳng qua là sở thích nghiệp dư hoặc
giao dịch cá nhân của cô thì tôi sẽ không thỏa mãn cô đâu.”

Chân Ái không hề cảm thấy giọng điệu đó ngang ngược, trái lại còn có

chút buồn cười. Bẩm sinh anh luôn bị hấp dẫn bởi những chuyện có liên
quan đến giải đố. Một dãy mật mã ở trong tay anh, anh chịu đựng không
xem nhất định rất khó chịu. Nếu có người muốn dùng mật mã làm chuyện
xấu, đương nhiên anh không thể vì thỏa mãn hứng thú của mình và muốn
thể hiện mà liền tự tiện giải đáp.

Cô cười cười, “Chờ tôi nghĩ xong lý do để nói cho anh, tôi sẽ nhờ anh

giúp đỡ tiếp.”

Ngôn Tố ngước mắt nhìn cô. Cô rộng rãi cởi mở, không chấp nhặt

chuyện nhỏ. Anh có thể tưởng tượng ra hoàn cảnh trưởng thành ác liệt và
những trải nghiệm kinh khủng chỉ xuất hiện trong những bộ phim điệp viên
của cô. Nhưng cô thì sao, tuy bình tĩnh ung dung nhưng chưa từng lạnh
nhạt, cũng không có vẻ thù hận tối tăm. Người như vậy khiến anh rất
muốn... nghiên cứu.

“Truyện cổ tích còn lại thì sao? Không phải cô từng nghe hai chuyện à?”

“Ừm.” Cô mỉm cười, hiển nhiên truyện cổ tích này mang đến những ký

ức vui vẻ hạnh phúc, “Truyện Archimedes.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.