ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 911

“Trong mấy kiểu đàn bà đã chết kia, phù hợp với cô người yêu nhỏ bé

của anh nhất là bề ngoài như con hầu gái, nội tâm như ả diễn viên. Quả
nhiên đàn ông thích hai loại này nhất, người yêu bé nhỏ của anh là thiên
thần và ác quỷ, phóng đãng lại không cần chịu trách nhiệm, nhu nhược lại
mặc người giày xéo. Đàn ông có tốt hơn nữa cũng không tài nào chống đỡ
được kiểu quyến rũ này đúng không?” Susie từ từ đi đến, cho rằng ít nhất
Ngôn Tố cũng phải nổi giận.

Nhưng Ngôn Tố ngồi dưới bàn vẻ mặt thản nhiên, điềm tĩnh trả lời:

“Anh Miller (nhà văn) là một người đàn ông không tồi.”

Chân Ái đưa mu bàn tay che kín miệng, mặt không biểu cảm nhưng thật

ra lại muốn cười. Vẻ mặt Susie thay đổi, nếu cô ta không nghe ra ý châm
chọc của Ngôn Tố thì ngốc quá rồi, và mấy lời vừa rồi cô ta đều đang nói về
Miller và bản thân cô ta.

Khi hai quân giao chiến, điều đáng bực nhất chính là bạn đùng đùng

đánh một hồi trống hào hùng, người ta bình tĩnh thong dong cầm một mũi
tên lông vũ bắn hạ cờ chiến của bạn.

Susie đến gần khúc quanh bàn vuông, đến gần chỗ âm thanh của Ngôn

Tố. Sau bàn đột nhiên hiện ra thứ gì đó, nhanh chóng chạy về phía một
chiếc bàn khác, Susie nhắm súng bắn theo phản xạ. Hai tiếng súng vang lên,
một bức tường thủy tinh chợt vỡ tan tành, ầm ầm vụn nát trên mặt đất. Thứ
lăn ra chính là mấy cuộn giấy.

Ngôn Tố liếc nhìn, nhớ đến lời Ryan từng nói, bên kia tường thủy tinh là

phòng chứa đồ. Trong khoảnh khắc tiếng súng vang lên, anh kéo Chân Ái
chạy cật lực về phía ngược lại núp dưới một bàn thí nghiệm khác.

Susie đi đến, nhìn chiếc bàn họ núp cách cửa không đến năm mét, đoán

ra tuyến đường họ chạy trốn, bật cười: “Anh đã không chịu đi, vậy thì đi
chết đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.