ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 936

Anh không hề bất ngờ: “Anh đoán được đại khái.”

Chân Ái đau đầu vô cùng: “S.A, em không thích người bảo vệ chính

nghĩa của em hiện tại, họ luôn nói những lời khiến em ghét bản thân mình,
khinh bỉ bản thân mình, luôn khiến lòng em đau đớn.”

Cô nít lấy cánh tay anh, nói năng lộn xộn: “Em biết nói những lời này

rất hoang đường, vốn di trước đó em chưa từng cảm thấy hành động của
Bert có gì không đúng. Anh ta vẫn luôn là cậu nhóc mang tính cách tàn
khốc lớn lên cùng em. Bởi vì anh ta bảo vệ em nên em xem anh ta là người
thân. Tuy em không nên nói như vậy, nhưng trước lúc em rời khỏi tổ chức,
em chưa từng xấu hổ vì hành vi của mình. Nhưng bây giờ mỗi phút giây em
đều cảm thấy không chỗ dung thân.”

Ánh mắt Ngôn Tố tối sầm, cánh tay trượt xuống ôm chặt thân thể không

ngừng run rẩy của cô, muốn truyền cho cô sức mạnh. Nhưng nỗi hoang
mang và sợ hãi của cô đến từ đáy lòng, ngay cả tiếng nói cũng run rẩy: “Kể
từ khi thoát khỏi đó, em liền biết rất rõ, em là người xấu, là quỷ dữ. Em
không dám ngẩng đầu trước mặt CIA, không dám nhìn vào mắt họ. Em ghét
họ.”

Mắt cô long lanh giọt lệ, tràn đầy hoảng sợ, nói càng lúc càng nhanh,

hoàn toàn hỗn loại: “S.A nếu em chỉ chạy trốn, từ tổ chức này sang tổ chức
khác thì sao? Không , em không nên nói như vậy. Họ nói đúng, nhưng em
cãi nhau với bọn họ, còn giận dỗi nói không chịu làm việc nữa. Em lại có ý
nghĩ này, tại sao em có thể không đền bù tội nghiệt mẹ đã gây ra chứ? Làm
sao em…”

“Ái, đừng nói nữa.” Anh thấy cô gần như mất khống chế, gương mặt kề

sát môi cô: “Anh hiểu cả, đừng nói nữa.”

Môi anh dán bên tai cô, tim đập rối loạn. Anh luôn luôn trầm tĩnh, thế

nhưng lúc này lại hơi hoảng sợ vì nỗi hoang mang và dao động của cô. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.