ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 970

“Gì cơ?”

Anh giống như học giả: “Bộ phận kia của phái nữ rất mềm, nhưng thật

ra nhìn từ góc đọ sinh vật học, làn da trên vảy phân tầng là tế bào chịu ma
sát nhất trong thân thể người.”

Chịu ma sát… Anh nói ra lời như thế bằng thái độ tìm tòi và tinh thần

ham học hỏi: “Mười vạn câu hỏi tại sao” có thật sự thích hơp không?

Chân Ái kinh ngạc một giây, máu toàn thân xông thẳng lên đỉnh đầu,

phút chốc mặt thành quả cà chua! Cái tên đầu đất này, cô hết nói sao rồi.

Sáng sớm không sau, Chân Ái mơ màng tỉnh lại, khuôn mặt mang vẻ ấm

áp lười biếng, như có ánh nắng nhàn nhạt đang nhảy múa, bên tai là tiếng
tim đập đều đặn và mạnh mẽ của Ngôn Tố.

Cô chậm rãi mở mắt, ánh nắng và anh đều ở đây. Trong nháy mắt, lồng

ngực được lấp đầy bởi niềm hạnh phúc ấm áp, hạnh phúc đến mức tưởng
chừng như sắp bị hòa tan. Khuôn mặt say ngủ của anh vẫn tĩnh lặng và bình
anh như thế, đẹp tựa một bức tranh.

Ngoài rèm cửa sổ voan mỏng là bờ biển mùa hạ, ánh nắng nhiệt thành

và rực rõ. Loáng thoáng có thể thấy được dây leo trên giàn nho nhẹ nhàng
lay động trong gió sớm, buổi sáng mùa hè bình yên và ấm áp! Mỗi ngày ở
bên anh đều sẽ như vậy. sau đó già đi. Cô cuộn trong lòng anh cười khúc
khích, nhẹ nhàng che đi khóe môi nhoẻn thật cong.

Ngôn Tố và Chân Ái thức dậy hơi muộn, bỏ lỡ bữa sáng. Có điều hôm

nay trang viên có hoạt động, mời các nhà lân cận đến ăn trưa. Hai ngừi ngồi
dưới dàn hoa bên bờ biển, tự mình tìm niềm vui.

Trên đường, Erica nói với Haley rằng không thấy Jasmine đâu, đã tìm

khắp nơi rồi. Nhóm người giúp việc suy nghĩ, lần cuối cùng nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.