ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 996

Ngôn Tố đột ngột bộc phát rống lên giận dữ, ném phăng đèn pin vào

vách đá, vỡ nát bấy. Người xung quanh kinh ngạc mở to mắt, tĩnh lặng như
cái chết. S.A.YAN chưa bao giờ nổi giận và không thể kiểm soát cảm xúc
như vậy.Ngôn Tố gạt tay Redd, hai tay ôm đầu thật chặt, như con sư tử bị
mất mắt trọng thương, bất an lại cuống cuồng nhanh chóng đi tới đi lui
trong hang động chật hẹp như không chốn dung thân, không chốn có thể
khiến anh trấn an và bình tĩnh.

“Không thể đi, nổ rồi thì sẽ mất hết tất cả dấu vết! Tại sao Owen lại

chọn vị trí này, cậu ấy muốn nói gì? Cậu ấy và Ái nhất định để lại manh
mối. Ở đâu? Không có, không có gì cả!”

Anh không ngừng khẽ lẩm bẩm, như dừng một giây sẽ trống rỗng, sẽ sợ

hãi. Anh nói không ngừng nghỉ, mỗi một từ đơn thốt ra đều đang run rẩy,
đang kinh oàng.

“Toạ độ địa lý, kinh độ vĩ độ, bản đồ bờ biển, hang động đường hầm,

chữ số, tên, chữ cái… Đều không phải, đều không phải! Họ muốn nói gì?
Mật mã! Mật mã! Ở đâu! Thượng đế ơi, xin người!”

“Cô ấy ở đâu?” Anh bi phẫn gào lên, đã một cú thật mạch vào vách đá.

Mọi người nhìn mà hãi hung khiếp vía, thế nhưng anh lại không thấy

đau, lại nắm đèn pin lên tìm đầu mối như nổi điên: “Có chim biển từng đến,
thuỷ triểu từng dâng lên, rác của dòng thuỷ triều biển…”

Con số màu đỏ trên bom nhanh chóng giảm dần. Redd bước đến nắm

chặt anh lôi ra ngoài: “S.A., cậu đừng như vậy, câu quên thái độ đối với
sinh mệnh của cậu rồi sao? Đi!”

Ngôn Tố đẩy anh ta ra, thân thể cao gầy hoàn toàn run rẩy, như thể cảm

xúc khủng hoảng trong lòng không thể khống chế được nữa. Đôi mắt luôn
kiên định đến giờ khắc này ngập tràn hoang mang và bất lực không sao tả
nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.