ARSENE LUPIN CÁI CHẾT RÌNH RẬP - Trang 126

Anh đứng dậy đuổi theo, leo lên bờ dốc để tìm cô. Tìm ở đâu ? Bãi cây

con rậm rạp đã che chở cho người chạy trốn, anh không còn hy vọng để bắt
lại. Anh càu nhàu nguyền rủa. Bây giờ chỉ còn thấy ở anh lòng căm ghét và
hận thù của một người đàn ông bị nhạo báng. Rồi anh tự nghiền ngẫm, suy
đi tính lại với ý định quay lại nhà ga để đưa ra tín hiệu báo động. Lúc này,
anh nghe có những tiếng kêu ở một khoảng cách nào đấy. Tiếng kêu phát ra
từ con đường cái và nơi ấy có khả năng bị một bờ dốc che khuất. Anh cho
rằng chiếc xe ngựa đã ở đấy. Anh chạy đến. Quả nhiên anh nhìn thấy hai
chiếc đèn lồng và hình như chúng rẽ ngoặt tại chỗ và chạy theo hướng
khác. Chiếc xe chạy xa nhưng không còn là nước kiệu nữa mà là nước đại
của một con ngựa bị kích động quá độ bằng những cái vụt mạnh của chiếc
roi da. Hai phút sau, Raoul lại nghe có tiếng kêu và thấy bóng dáng của một
người đàn ông khua tay trong bóng đêm giữa những lùm cây ấy. Anh hỏi:

- Ông đúng là thầy thuốc ở Ramillaud phải không ? Ở ga người ta phái

tôi đến đón ông... chắc ông vừa bị tấn công ?

- Vâng, một người đi bộ hỏi thăm đường. Tôi dừng xe lại. Thế là hắn

chặn họng tôi, trói tôi và ném tôi vào giữa bụi cây.

- Rồi hắn chạy trốn bằng chiếc xe của ông à ?
- Vâng.
- Chỉ một mình hắn thôi ư ?
- Không, với một người nào nữa đã đuổi kịp hắn. Thế là tôi kêu lên.
- Một đàn ông và một đàn bà phải không?
- Tôi không nhìn thấy rõ. Chúng nói với nhau rất nhỏ. Khi chúng đi rồi

tôi mới gào to lên.

Raoul đã làm cho người thấy thuốc chú ý. Anh đã hỏi ông:
- Thế hắn không bịt miệng ông hay sao ?
- Có, nhưng không chặt.
- Bằng cái gì ?
- Chiếc khăn quàng của tôi.
- Có một cách để bịt mồm nhưng rất ít người biết - Raoul nói và cầm

chiếc khăn quàng, đẩy ngã người bác sĩ và chỉ cho ông biết người ta phải
tiến hành như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.