ARSENE LUPIN CÁI CHẾT RÌNH RẬP - Trang 5

MỘT

CÁI CHẾT RÌNH RẬP

Sau khi đi vòng quanh các bức tường của lâu đài, Arsene Lupin trở lại

điểm xuất phát. Đúng là không có một lỗ hổng nào, và người ta có thể vào
được trong lãnh địa của Maupertuis bằng một cửa nhỏ, thấp và khoá kỹ bên
trong, hay bằng cửa chính song sắt mà gần đấy có chòi gác thường xuyên
canh giữ.

- Được - Lupin nói - ta sẽ có cách.
Lách vào được chính giữa bãi cây, anh giấu chiếc xe gắn máy, rồi tháo

một cuộn dây quấn dưới yên xe ra, xong đi đến một nơi mà anh đã quan sát
trước. Ở đấy xa đường cái, sát với mép rừng cây có nhiều cây cao viền phía
trong tường và nằm ở trong phía khu đất săn.

Lupin buộc chặt một hòn đá ở đầu mút dây, tung lên cho nó móc vào một

cành lớn, đủ cho anh có thể từ đấy ghì xuống và đu lên, đồng thời nhấc
chân khỏi mặt đất trong khi cành cây tự nó nâng lên. Nhờ đó mà anh đã
vượt qua được bức tường, trượt dốc xuống thân cây rồi nhẹ nhàng nhảy
xuống thảm cỏ của bãi săn.

Bấy giờ là mùa đông. Giữa những nhánh cây trụi lá phía trên bãi trũng

của thảm có, anh đã nhìn thấy lâu đài Maupertuis ở đằng xa. Sợ bị trông
thấy, anh nấp sau một lùm cây lãnh sam. Ở đấy với ống nhòm, anh nghiên
cứu mặt trước tĩnh mịch và âm u của lâu đài. Tất cả các cửa sổ đều đóng
kín, tưởng chừng như ngôi nhà không có người ở ?

Lupin nói thầm:
- Ủa, trang viên mà chẳng vui ! Thế là ta chưa phải kết thúc cuộc đời tại

đây.

Có tiếng chuông đồng hồ điểm ba giờ. Một cánh cửa ở tầng trệt mở ra

phía bồn đất, bóng một người đàn bà vẻ thanh tao, mặc một chiếc áo khoác
màu đen bước ra.

Người đàn bà đi dạo, bước ngang, bước dọc trong vài phút. Một bầy

chim vây bọc quanh nàng và nàng ném cho chúng những vụn bánh mì để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.