ARSENE LUPIN CÁI CHẾT RÌNH RẬP - Trang 51

Trên cành cây ấy có treo một con bù nhìn còn lại từ mùa xuân, nó che

những nhánh con không lá bằng đôi cánh tay đưa đi đưa lại rối rít của nó.
Anh tì súng vào vai, viên đạn phóng đi.

Con bù nhìn lao xuống với những cử động hài hước, rồi rơi xuống nằm

úp sấp cứng nhắc trên cành cây to phía dưới. Đầu nó bằng vải đội một
chiếc mũ cao thành vành rộng và hai chân của nó bằng rạ khô đu đưa, qua
phải, qua trái, phía trên một nguồn nước chảy vào một cái chậu gỗ gần cây
anh đào.

Người ta bật cười. Người cha vỗ tay hoan hô.
- Phát súng cừ đấy, con trai ạ.Vả lại, cái hình nộm buồn cười đó đã bắt

đầu trêu chọc bố rồi đấy. Bố không tài nào ngước mắt khỏi bát cơm mỗi khi
ăn mà không nhìn cái tên ngu ngốc dó.

Họ bước lên mấy bước nữa. Cách nhà nhiều nhất khoảng hai chục mét,

người bố đột nhiên dừng lại và nói:

- Thế nào ? Có gì thế nhỉ ?
Mấy anh em cũng dừng lại, họ nghe ngóng, một trong số họ thầm thì:
- Cái đó từ trong nhà, ở phía để khăn, vải, quần áo trong.
Và một người khác ấp úng:
- Hình như có tiếng rên.... Và mẹ lại có một mình !
Bỗng nhiên, một tiếng kêu phát ra, kinh khủng. Cả năm người lao đến.

Một tiếng kêu nữa dội lên, rồi những tiếng gọi tuyệt vọng.

- Chúng con đây ! Chúng con đây ! Người con cả chạy lên trước, thốt

lên.

Rồi, phải đi vòng để đến cửa, bằng một cái đấm mạnh, anh đã phá được

cửa sổ, nhảy vào phòng của bố mẹ. Gian buồng bên cạnh là nơi để khăn vải
và quần áo mà mẹ Goussot hầu như lúc nào cũng ở đây.

- Ôi trời ! anh nói khi anh nhìn thấy mẹ anh nằm trên sàn ván, mặt đầy

máu - Bố ơi ! Bố !

- Sao đấy ? Bà ấy ở đâu ?- Bác Goussot bất thần đến, hét lên... Ôi ! mẹ

kiếp, có thể thế này được ư ?... Ai đã làm gì mẹ nó ?

Bà cứng đờ và cánh tay duỗi ra, nói lắp bắp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.