ARSENE LUPIN CÁI CHẾT RÌNH RẬP - Trang 53

tỉnh lại trí để bà nằm trên giường của bà với sự giúp đỡ của bác Goussot, và
kể lại câu chuyện của bà.

Trước đó không lâu, bà vừa châm lửa trong phòng lớn và bình thản đan

len bên cửa sổ; trong khi chờ chồng con trở về thì bà nhận thấy có một
tiếng kẹt nhỏ trong buồng khăn, áo bên cạnh.

- Chắc là con mèo, ta đã thả ở đấy - bà tự nhủ.
Bà hoàn toàn yên tâm đi đến đó và sửng sốt khi thấy hai cánh cửa tủ

đựng quần áo trong đó bà cất tiền bạc đã bị mở toang. Bà vẫn bước lên,
chẳng hề ngờ vực gì. Một gã đàn ông đang ở đấy, ẩn mình, quay lưng về
phía các tầng giá để khăn vải.

- Nhưng hắn vào được bằng đường nào ? Bác Goussot hỏi.
- Đường nào à ? Có thể hắn đi qua tiền sảnh, tôi nghĩ thế, vì chúng ta

không bao giờ đóng cửa ở đấy.

- Vậy là hắn đã nhảy sổ vào bà ?
- Không, chính tôi đã nhảy vào hắn, hắn chỉ muốn trốn chạy thôi.
- Cần phải để cho hắn đi.
- Thế nào ? Còn tiền bạc ?
- Vậy là hắn ta lấy được à ?
- Đúng ! Hắn đã lấy được, tôi đã thấy tập giấy bạc trên tay hắn, tên vô lại

…Tôi thà bị hắn giết chết... Ôi ! Tôi đã phải đánh nhau...

- Hắn không có khí giới gì à ?
- Chẳng hơn gì tôi. Ai cũng có ngón tay, móng tay và răng, này xem, hắn

đã cắn tôi đấy. Tôi đã kêu lên ! Tôi gọi. Nhưng, thế đấy, tôi già rồi... Tôi
phải buông hắn ra.

- Bà biết mặt hắn chứ, tên đàn ông ấy ?
- Tôi nghĩ đúng là lão Trainard.
- Cái lão sống lang thang trên đường phố phải không ? Ơ ! Tất nhiên,

đúng rồi - người chủ trại kêu lên. Đúng là lão Trainard... Theo tôi, cũng dễ
nhận ra thôi... Thảo nào đã ba hôm nay lão cứ lượn quanh nhà. À! Lão già !
Lão đã ngửi thấy mùi tiền ! Ôi ! Lão Trainard, người ta sẽ đùa giỡn lão như
vậy đấy ! Một trận đòn hạng nhất trước tiên sau đó người ta mới xét xử...
Bà nói xem, mẹ nó, bây giờ bà có dậy được không ? Đi gọi hàng xóm, nhờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.