đèn khí đốt để tới bậc thềm thì có lẽ bị kẻ lạ phát hiện, vì đúng lúc ấy các
ánh sáng lờ mờ bỗng phụt tắt và không bật lên nữa.
Héclốc khẽ đẩy cánh cửa án ngữ thềm nhà. Cửa cũng để ngỏ
! Không
thấy động tĩnh gì, y bèn đánh liều mò mẫm trong bóng tối. Héclốc tìm được
tay vịn cầu thang, lần bước lên lầu một. Xung quanh vẫn tối tăm và tĩnh
mịch.
Tới thềm nghỉ cầu thang, Héclốc lách vào một căn phòng và tiến lại
giáp một cửa sổ mờ mờ ánh đèn. Y bỗng phát hiện kẻ lạ đang len lỏi dọc
những bụi cây ở bên trái sát với tường ngăn hai mảnh vườn. Có lẽ hắn dã
xuống theo một cầu thang khác và đã ra ngoài vườn bằng một lối cửa khác.
- Ái chà! - Héclốc Sôm bỗng kêu lên. - Không khéo hắn chuồn mất
!
Héclốc Sôm vội lao xuống thang gác, vọt qua
bậc thềm để cắt đường
rút lui của kẻ lạ. Nhưng y chẳng thấy ai cả
? Phải mất vài giây định thần, y
mới phân biệt trong đám cây nhỏ có một đống đen sẫm hơn không hoàn
toàn đứng im.
Tay người Anh suy nghĩ. Tại sao có điều kiện dễ dàng thế mà kẻ lạ
không tẩu thoát
? Hay hắn muốn nấp lại để rình người đã quấy phá công
việc bí ẩn của hắn
?
Tóm lại đây không phải là Lupanh, Héclốc nghĩ, vì nếu là Lupanh có
thể sẽ khôn khéo hơn. Đây chỉ là một tên nào đó trong bọn thôi.
Nhiều phút trôi qua. Héclốc Sôm đứng im, mắt gắn vào kẻ địch đang
thu lu ngồi rình. Nhưng đối phương vẫn gan lì không động đậy mà Héclốc
lại không phải con người chịu ngồi yên lấy một giây, y bèn lặng lẽ kiểm tra
xem ổ đạn súng sáu quay có trơn không, nới con dao găm ra khỏi vỏ rồi
xăm xăm bước thẳng tới kẻ địch một cách hết sức lạnh lùng táo bạo và xem
thường hiểm nguy.
Một tiếng động gọn: đối thủ lên đạn. Bất thình lình Héclốc Sôm nhảy
xổ vào cái đống lù lù. Kẻ lạ không kịp trở tay
! Nháy mắt, hắn đã bị Héclốc
Sôm đè sấn lên người. Một cuộc vật lộn dữ dội và tuyệt vọng diễn ra. Tay
thám tử người Anh đoán là kẻ lạ đang cố rút dao găm. Nhưng ý nghĩ về sự
thắng lợi sắp tới, lòng mong muốn điên dại tóm được tên tòng phạm ấy của
Arxen Lupanh ngay từ
giờ phút đầu, đã khiến Héclốc Sôm có một sức khoẻ
phi thường. Y vật ngã kẻ địch, đè hẳn lên người hắn, năm ngón tay như năm
vuốt nhọn chẹn cứng lấy cổ họng hắn, giữ hắn bất động. Rồi nhanh như cắt,
với bàn tay rảnh, y vội vã tìm đèn pin, bấm nút chiếu thẳng vào mặt tên tù
binh:
- Uynxơn
! - Héclốc kinh hãi thét lên.
- Ơ ! Héclốc Sôm
! - Uynxơn lắp bắp kêu, giọng ồm ồm nghẹn ngào.