ARSENE LUPIN ĐỐI ĐẦU HELOC SOM - Trang 89

-

Tôi chỉ yêu cầu ông ấy giúp với điều kiện theo sự điều khiển của

tôi. vả lại ông ấy tưởng ông Phêlích Đêvy chỉ là một tòng phạm của
Lupanh.

-

Nếu vậy tôi xin hỏi lại ông: tại sao ông vào đây có một mình

?

- Tôi muốn trước hết nói chuyện với ông

!

-

À, ông muốn đàm phán à

?

Lupanh xem ra đặc biệt khoái cái ý kiến ấy. Cũng có những trường

hợp người ta thích đàm hơn thích chiến

!

- Thưa ông Héclốc, tôi lấy làm tiếc không có ghế để mời ông, xin ông

vui lòng ngồi tạm xuống cái hòm vỡ này, hay mời ông ghé lên bậu cửa sổ
vậy, kể ra có một vại bia thì hay quá... Nhưng kìa, mời ông ngồi xuống đi
chứ

!

- Không cần, ta nói chuyện thôi.
-

Tôi nghe đây.

-

Tôi sẽ nói ngắn. Mục đích những ngày của tôi ở Pháp không phải

để bắt ông. Nếu tôi cứ phải đuổi theo ông là vì không còn cách nào khác để
đạt mục đích chính của tôi.

-

Mục đích chính của ông là gì

?

- Là tìm lại viên kim cương xanh

!

-

Viên kim cương xanh à

?

- Chắc là thế vì viên kim cương tìm thấy trong lọ xà phòng bột của

ông lãnh sự Blaikhen là viên giả.

-

Đúng. Viên kim cương thật đã được người Đàn bà tóc hoe gửi đi.

Tôi đã cho sao lại đúng như thật, vả lại, tôi còn nhiều ý định đối với những
đồ nữ trang khác của bà bá tước, hơn nữa ông lãnh sự đã bị tình nghi nên
người Đàn bà tóc hoe đã thừa cơ gửi viên kim cương giả ấy vào trong hành
lý của ông lãnh sự.

-

Trong khi chính ông giữ viên thật.

-

Tất nhiên rồi...

-

Nhưng tôi lại đang cần viên kim cương thật ấy, ông Lupanh ạ.

- Không thể được

! Tôi rất lấy làm tiếc, ông Héclốc ạ

!

- Tôi đã trót hứa với nữ bá tước Đơ Crôgiông. Tôi sẽ có viên kim

cương ấy.

- Làm sao ông có được vì nó đang ở trong tay tôi.
-

Chính vì thế mà tôi sẽ có.

-

Tôi sẽ tặng ông chắc

?

- Phải.
- Một cách tự nguyện ấy à

?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.