ARSENE LUPIN ĐỐI ĐẦU HELOC SOM - Trang 92

- Ông Héclốc, ông nói khó hiểu quá

!

- Có gì đâu, chung quy do cái đồng hồ của ông ấy thôi.
-

Do cái đồng hồ của thuyền trưởng

?

- Vâng, chả là tôi vặn đồng hồ nhanh lên một giờ.
-

Vặn thế nào

?

- À, như mọi cái đồng hồ bình thường, tôi vặn vào cái núm. Hai

chúng tôi hàn huyên với nhau, ông ấy ngồi cạnh tôi. Tôi kể những chuyện
khiến ông ấy hứng thú. Ông Lupanh, ông hãy tin ở tôi, ông ấy chẳng hay
biết gì cả.

-

Hoan hô

! Ông chơi được đấy. Nhưng còn cái đồng hồ quả lắc treo

trên vách cabin.

- À, với cái đồng hồ treo thì khó hơn vì chân tôi bị trói. Nhưng anh

chàng thuỷ thủ trông tôi thay cho thuyền trưởng những lúc bận rộn lại sẵn
sàng dùng ngón tay cái xoay kim đi một vòng.

-

Hắn mà chịu nghe lời ông à

? Xin lỗi ông đi.

- Ồ

! Hắn có biết cử chỉ của hắn quan trọng đến thế đâu. Tôi bảo hắn

là tôi rất cần đáp chuyến tàu hoả đầu tiên đi Luân Đôn... và thế là hắn đồng
ý.

-

Với điều kiện...

-

Với điều kiện một tặng phẩm nho nhỏ mà con người vốn tốt bụng

ấy có ý định chuyển tới ông một cách trung thực.

-

Ông cho hắn cái gì

?

- Ồ, có gì đâu.
-

Nhưng cụ thể là cái gì mới được chứ

?

- À, tôi cho hắn viên kim cương xanh.
-

Viên kim cương xanh

!

- Vâng, viên kim cương xanh giả ấy mà, cái viên mà ông đánh tráo

lấy viên thật ấy

! Nữ bá tước Đơ Crôgiông đã đưa cho tôi viên kim cương

giả đó.

Arxen Lupanh bỗng cười phá lên, cười đến chảy nước mắt:
- Lạy Chúa

! Khôi hài thật: Viên kim cương giả của tôi đưa lại cho

tay thuỷ thủ. Cái đồng hồ của thuyền trưởng. Những cái kim đồng hồ quả
lắc.

Héclốc Sôm chưa bao giờ thấy cuộc đọ sức giữa y và Arxen Lupanh

lại kịch liệt đến thế. Với bản năng kỳ diệu, Héclốc Sôm đoán dưới cái vui
thái quá ấy đang diễn ra một sự tập trung tư tưởng ghê gớm, một sự thu
thập toàn bộ năng lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.