ARSÈNE LUPIN ĐỐI ĐẦU SHERLOCK HOLMES - Trang 133

- Thực thế, chúng đi theo cô giáo...
-

Cô nào

? - Sôm hỏi.

- Cô gia sư tên là Alixô Đơmun.
- Thế cô ấy có dùng bữa với ông bà không

?

-

Không, người ta dọn riêng ở phòng cô ấy.

Uynxơn có một ý kiến:
- Lá thư gửi cho bạn Héclốc Sôm của tôi đã bỏ ở bưu điện ?
- Tất nhiên rồi.
-

Ai mang thư đi

?

- Đôminich, người hầu phòng đã hai mươi năm nay của tôi, - Nam tước

đáp. - Mọi sự điều tra theo hướng đó sẽ mất thì giờ.

- Không bao giờ mất thời gian khi điều tra cả. - Uynxơn trịnh trọng nói.
Cuộc điều tra thứ nhất kết thúc. Sôm xin phép rút lui.
Một giờ sau, trong bữa ăn trưa, y thấy Sôphi, Hăngriet, hai đứa con của

ông bà Đanhblơvan, hai con gái xinh đẹp tám và sáu tuổi. Người ta nói ít.
Sôm đáp lại lòng mến khách của nam tước và vợ ông bằng một thái độ khó
thương khiến họ quyết định lặng thinh. Người ta dọn cà phê, Sôm nuốt
nhanh tách cà phê và đứng dậy.

Đúng lúc đó một người hầu bước vào mang một bức điện cho Sôm. Y

mở và đọc:

“Gửi lời thán phục nhiệt liệt. Những kết quả ông đạt được trong ít thời

gian như thế thật phi thường. Tôi thật hổ thẹn".

"Arxen Lupanh"
Y tỏ ra khó chịu và đưa cho nam tước xem bức điện.
- Chắc ngài bắt đầu tin là vách nhà ngài có mắt và tai rồi chứ.
-

Tôi chẳng hiểu gì cả, ông Đanhblơvan choáng váng lẩm bẩm.

-

Tôi cũng vậy. Nhưng điều tôi hiểu đó là không một cử chỉ nào tiến

hành ở đây mà hắn không nhận thấy. Không lời nào nói ra ở đây mà hắn
không nghe thấy cả.

Đêm đó Uynxơn đi ngủ với tâm hồn thư thái

như một người đã hoàn

thành nhiệm vụ mà chẳng có việc gì khác là ngủ. Vì vậy hắn ngủ rất nhanh
và những giấc mơ đẹp đến. Trong mơ hắn thấy một mình đuổi bắt Lupanh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.