ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 121

Lo lắng, nhức nhối trong lòng, đầy hận thù, ông quyết định phải có những
thận trọng cần thiết không chỉ để khỏi rơi vào một cuộc phục kích mà chính
là để không mắc phải sai lầm, vì thời cơ đã đến, phải bắt kẻ thù của mình sa
bẫy. Thế là ngày hôm sau, tức là ngày 28 tháng 12, ngày mà Lupin đã ấn
định sau khi đã suốt đêm nghiên cứu toà nhà cổ ở phố Surène và tin rằng
không có một lối thoát nào khác là cửa lớn, sau khi báo trước cho những
người của ông là ông sẽ thực hành một cuộc viễn chinh nguy hiểm; ông sẽ
cùng với họ ra chiến trường.

Ông bố trí họ trong một quán cà - phê. Quân lệnh là dứt khoát: nếu ông hiện
ra ở một cửa sổ của lầu ba hoặc nếu sau một giờ ông không quay lại thì các
nhân viên của ông phải chiếm ngôi nhà và bắt bất cứ người nào cố chạy ra
ngoài.

Viên thanh tra chính ngạch tin rằng khẩu súng lục của ông vận hành tốt và
ông có thể dễ dàng cứ để trong túi của ông mà bắn ra... Rồi ông leo lên.

Ông khá ngạc nhiên khi thấy lại mọi thứ vẫn như trước sau khi ông rời khỏi
đấy, tức là cửa ra vào vẫn mở và các ổ khoá bị phá vẫn nguyên đấy. Khi
nhận thấy các cửa sổ của phòng chính mở ra phía đường phố, ông xem xét
ba gian phòng khác hợp thành căn hộ. Không có ai ở đấy cả.

Ông thì thầm: "Lupin sợ rồi, không phải là không có một sự vừa ý nào đó".

- Ông ngốc lắm - có một giọng nói sau lưng ông.

Khi quay lại, ông thấy một người thợ già đứng trên thềm cửa, mặc một chiếc
áo lui dài của thợ sơn.

- Ông đừng tìm - người đàn ông nói - Chính tôi, Lupin đây mà. Sáng nay tôi
làm việc ở nhà người thầu khoán sơn quét. Lúc này là giờ ăn nên tôi mới lên
đây.

Anh quan sát Ganimard bằng một nụ cười vui vẻ, rồi anh kêu lên:

- Đúng rồi! Đấy là một phút tệ hại mà tôi phải có mặt ở đấy, ông bạn già ạ.
Tôi đã không bán rẻ nó để đổi lấy mười năm cuộc sống của ông, nhưng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.