ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 76

Bà nói thầm:

- Thế mà tôi không hiểu được ông. Có nên kè kè số tiền như thế trên người
không ? Toàn bộ tài sản của nhà ta ! Thế mà chúng ta đã phải đổ mồ hôi sôi
nước mũi mới kiếm được.

- Ổi dào ! Ai mà biết được ta có tiền trong ví này ?

- Nhưng có, có đấy - bà càu nhàu - này, cái thằng nhỏ, đầy tớ của chúng ta
trả về nhà tuần trước chẳng biết là gì. Có phải không, Gabriel ?

- Đúng đấy, thím ạ - một chàng thiếu niên đứng cạnh đáp.

Vợ chồng Dugrival và đứa cháu Gabriel của họ được nhiều người ở khu
trường đua quen mặt, hầu như ngày nào cũng gặp. Dugrival, vóc người to
cao, nước da đỏ, có dáng vẻ của một người thích vui chơi; vợ của ông cũng
đậm người, gương mặt dung tục, thường mặc chiếc váy áo bằng lụa màu
mận chín đã sờn. Đứa cháu trẻ măng, thanh mảnh, nét mặt xanh xao, mắt
đen, tóc màu hoe, hơi xoăn.

Đại thể gia đình ấy vẫn trụ vững trong hội làm ăn ở trường đua. Ngay cả
Gabriel cũng chơi giúp chú mình, chăm sóc bầy ngựa ở bãi quây, thu thập
những chỉ dẫn mách nước bên này, bên kia giữa những tốp giô-ke, kỵ sĩ, và
những người coi ngựa đua, thường xuyên đi lại giữa khắn đài và nhóm cá
cược với nhau.

Một ngày nọ, vận may đã đến với họ; xóm giềng của Dugrival thấy chàng
trai, cháu của ông, ba lần mang tiền về cho ông.

Đợt đua thứ năm kết thúc. Dugrival châm một điếu thuốc. Ngay lúc ấy, một
người đàn ông mặc áo ra - két màu hạt dẻ, thắt đai lưng, dưới cằm có một
chòm râu hoa râm đến gần ông và hỏi ông bằng giọng kín đáo: - Có phải
người ta đã đánh cắp của ông không ?

Cùng lúc ấy người đàn ông đưa cho ông xem một chiếc đồng hồ quả quýt
bằng vàng có cả sợi dây xích.

Dugrival giật mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.