ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 104

“Cổ có thể bị thắt bằng giải lụa nạn nhân đang quàng, còn lại một mẩu bà

ta túm chặt trong hai tay để chống lại.”

“Nhưng tại sao chỉ còn mẩu này, đoạn kia ra sao?” Dự thẩm hỏi.

“Đoạn kia chắc bị thấm máu và do sát nhân mang đi. Ta thấy rõ vết cắt

kéo vội vàng đây.”

Ganimard lặp lại lần thứ ba: “Quái thật, tên súc sinh Lupin tuy không ở

đấy mà thấy hết cả!”.

Dự thẩm hỏi:

“Thế mục đích giết người là gì? Phá khóa, lục tủ có thấy gì không thưa

ông Dudouis?”

“Tôi có thể đưa ra một giả thuyết theo lời khai của người bên cạnh,” ông

trưởng ban an ninh trả lời. “Nạn nhân hát không hay lắm nhưng người ta
biết đến nhiều vì đẹp. Hai năm trước đây đi du lịch sang Nga, khi trở về có
một viên ngọc lam rất đẹp, hình như do một người trong triều tặng. Từ đó
người ta gọi cô gái là Jenny Saphir. Cô rất hãnh diện về món quà này. Có thể
dự đoán vụ giết người là để lấy viên ngọc lam chăng?”

“Người hầu phòng có biết chỗ để viên ngọc không?”

“Không ai biết, và việc xáo trộn trong phòng chứng tỏ sát nhân cũng

không biết.”

“Ta đi hỏi bà hầu phòng vậy.” Ông dự thẩm tuyên bố.

Ông Dudouis gọi riêng viên Chánh thanh tra hỏi:

“Ganimard, anh có vẻ là lạ. Có gì thế? Hay anh nghi ngờ điều gì?”

“Thưa thủ trưởng không.”

“Mặc kệ! Ngành an ninh chúng ta cần vạch rõ được việc này. Đã nhiều vụ

án tương tự không tìm ra thủ phạm. Lần này phải tìm được sát nhân, và
nhanh vào.”

“Khó đấy thưa thủ trưởng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.