ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 115

Ông cảm thấy là không làm gì được; Lupin với sự bố trí lực lượng sẽ bẻ gãy
sức mạnh đơn độc. Vì vậy, ích gì?

Lupin giọng thân mật, nói:

“Đúng không? Nên thế thôi. Vả lại ông bạn, ông nên nghĩ đến vụ việc này

đem lại những gì cho ông: vinh quang, một bước thăng chức chắc chắn, triển
vọng một cuộc sống thoải mái về già. Không nên thêm vào đó việc khám
phá ra viên ngọc lam và cái đầu của Lupin tội nghiệp. Như vậy không công
bằng. Chưa kể Lupin đã cứu mạng sống cho ông. Đúng vậy, ai đã báo trước
cho ông Prévailles thuận tay trái? Và ông cảm ơn tôi như vậy à? Không tốt
đâu, Ganimard. Đúng là ông làm tôi phiền lòng đấy?”

Vừa nói Lupin vừa quay người lại gần cánh cửa. Ganimard hiểu rằng kẻ

thù sẽ thoát khỏi tay ông. Quên hết khôn ngoan, ông muốn chặn anh lại
nhưng nhận một cú húc đầu rất mạnh vào dạ dày làm ông lăn ra tận tường.

Bằng ba động tác, Lupin vặn lò xo, xoáy nắm đấm, mở cánh cửa đi ra và

phá lên cười.

Hai mươi phút sau, khi Ganimard xuống được với người của ông thì một

trong bọn họ nói:

“Có một người thợ sơn ra khỏi nhà đi ăn như các bạn, đưa cho tôi một

bức thư, nói: “Anh đưa giúp cho ông chủ anh”. Tôi hỏi: “Chủ nào?”. Nhưng
anh ta đã đi xa rồi. Tôi đoán là đưa cho ông.”

“Đưa đây.” Ganimard xé thư. Thư viết bằng bút chì, chữ nguệch ngoạc, có

những dòng sau:

Ông bạn quý, có điều muốn nhắc ông nên cẩn thận về lòng cả tin. Khi có

người nào đó nói với ông rằng đạn trong súng ông bị ướt, thì dù tin tưởng
vào người đó đến mấy, dù người đó là Lupin cũng đừng để bị lừa. Cứ bắn
đã và người đó quay ra chết thì ông có bằng chứng: đạn không bị ướt và bà
giúp việc nhà của ông là một người trung thực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.