ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 135

Darcieux nuôi nấng. Ông này lúc đầu đưa cô ra nước ngoài rồi mua lâu đài
này và vì trong vùng không ai biết ông ta, ông nói đứa trẻ là con gái ông.
Bản thân cô cũng không biết sự thật về nguồn gốc mình.”

Bác sĩ, bối rối thì thầm:

“Anh biết chắc chắn những chi tiết đó à?”

“Tôi đã có một ngày ở toà Thị chính Paris. Tôi điều tra hộ tịch, hỏi hai

công chứng viên, thấy mọi giấy tờ, không thể nghi ngờ gì được.”

“Nhưng việc đó không giải thích được tội ác, đúng hơn là cả một chuỗi

tội ác.”

“Có đấy,” Lupin tuyên bố. “Ngay từ đầu, lúc tôi tính đến việc này, một

câu nói của cô Darcieux gợi cho tôi hướng tìm tòi. Cô ấy nói: “Mẹ tôi mất
lúc tôi chưa đầy năm tuổi, đã mười sáu năm rồi.” Vậy cô sắp hai mươi mốt
tuổi, nghĩa là đến tuổi trưởng thành. Tôi thấy ngay đó là một chi tiết quan
trọng. Trưởng thành là tuổi người ta giao lại tài sản cho. Vậy tình hình tài
sản cô đương nhiên thừa kế của mẹ cô thế nào? Tôi không hề một giây nghĩ
đến người bố. Lúc đầu không thể tưởng tượng sự việc có thể xảy ra như thế,
rồi màn kịch ông Darcieux bị bệnh nằm suốt ngày…”

“Bệnh thật đấy” bác sĩ ngắt lời.

“Như vậy sẽ không ai nghi ngờ gì ông. Tôi còn nghĩ là bản thân ông cũng

có thể bị sát hại. Nhưng trong gia đình có ai được lợi nếu họ mất đi? Việc đi
Paris làm tôi rõ được sự thật. Cô Darcieux được hưởng của mẹ một tài sản
lớn mà ông bố dượng được hưởng hoa lợi. Tháng sau, ở Paris, viên công
chứng sẽ mời một cuộc họp gia đình, sự thực được sáng tỏ và ông Darcieux
sẽ phá sản.”

“Thế ông ta không có tiền nong dự trữ à?”

“Có nhưng sau một loạt đầu cơ thất bại đã mất đi rất nhiều.”

“Nhưng rồi đây, Jeanne có chấm dứt việc ông quản lý tài sản đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.