ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 46

Yvonne nhìn đồng hồ: mười một giờ kém mười. Bà nghe đâu đó trong nhà

hình như có tiếng cãi nhau và bà bất chợt hy vọng. Có thể Velmont sẽ làm
được. Nhưng tiếng cãi nhau tiếp tục và bà biết là do những người bán rong
đang đi qua phía dưới cửa sổ, xa dần.

Thế là hết Horace Velmont không thể cứu được bà. Bà hiểu ra rằng chính

bản thân mình phải ra sức tìm kiếm đứa con vì những lời hứa của người
khác chỉ vô vọng.

Bà có một cử chỉ phản ứng bước lùi lại vì thấy bàn tay bẩn của người thợ

trên tay bà. Người thợ luống cuống xin lỗi. Bá tước nói với vợ:

“Thế nào thì cô cũng phải quyết định đi thôi.”

Bà giơ bàn tay mảnh mai, run rẩy ra… Người thợ nắm lấy để lên bàn,

lòng bàn tay ngửa lên. Yvonne cảm thấy khí lạnh của thép, mong được chết
đi và liên tưởng đến thuốc độc, sẽ mua uống để làm bà ngủ thiếp đi lúc nào
không biết.

Việc làm tiến hành nhanh chóng. Theo đường biên, chiếc kìm nhỏ dồn thịt

lại để hổng một chỗ và cắm vào chiếc nhẫn. Một sức nhấn mạnh… chiếc
nhẫn gãy, chỉ còn tách hai đầu để lấy ra khỏi ngón tay. Người thợ làm như
vậy. Bá tước đắc thắng kêu lên:

“Cuối cùng, chúng ta sẽ biết. Chúng ta đều nhìn rõ bằng chứng này…”

Ông chộp lấy chiếc nhẫn, nhìn vào dòng chữ khắc phía trong rồi kêu lên

kinh ngạc. Chiếc nhẫn khắc hai mươi ba tháng mười, ngày cưới của ông với
Yvonne.

***

Chúng tôi đang cùng ngồi trước thềm. Kể chuyện xong, Lupin đốt một

điếu thuốc và bình thản nhả khói lên trời xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.