ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 47

Tôi hỏi:

“Rồi thế nào?”

“Thế nào cái gì?”

“Cái gì à? Câu chuyện kết thúc ra sao?”

“Kết thúc ư? Không thể có sự kết thúc nào khác.”

“Nào. Anh cứ đùa…”

“Không đùa chút nào. Như vậy không đủ rồi sao? Bà bá tước thoát nạn.

Ông chồng không có một chứng cứ nào nên bị bà mẹ buộc phải bỏ việc ly
hôn và trả lại đứa con, thế thôi. Từ đó ông xa lánh vợ và bà này sống hạnh
phúc với đứa con trai mười sáu tuổi.”

“Đúng… đúng… nhưng làm cách nào để bà thoát nạn?”

Lupin phá lên cười:

“Bạn thân mến! Lupin đôi khi xởi lởi gọi tôi như vậy. Anh kể về những

chiến tích của tôi khá giỏi nhưng khốn nỗi! Cứ phải đặt dấu chấm lên chữ I.
Tôi cam đoan với anh rằng bà bá tước thì không cần phải giải thích thêm.”

“Tôi không tự ái đâu, tôi cười trả lời. Cứ đặt dấu chấm lên chữ I đi.”

Anh lấy ra một đồng năm francs và nắm tay lại:

“Có cái gì trong tay này?”

“Một đồng năm francs.”

Anh mở tay ra, đồng năm francs không có trong đó.

“Anh thấy không, dễ dàng lắm! Một người thợ kim hoàn dùng kìm cắt

chiếc nhẫn có khắc tên nhưng đưa ra chiếc nhẫn khắc ngày hai mươi ba
tháng mười. Chỉ là một trò khéo tay đơn giản và tôi có chiếc nhẫn đó trong
túi với nhiều thứ khác. Chà! Tôi tập làm những việc đó trong sáu tháng đấy.”

“Nhưng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.