ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 88

“Như vậy… anh nghĩ là…”

“Tôi ở Lille về và việc điều tra của tôi khẳng định trường hợp này. Xác

chết bị lấy đi ngay đêm đại tá Sparmiento tổ chức khánh thành, chở bằng ô
tô đến Ville d’Avray, bên đường sắt rồi ở lại đó đến tối.”

“Tất nhiên,” ông Dudouis tiếp lời, “gần chỗ đường hầm.”

“Bên cạnh đó thủ trưởng ạ.”

“Như vậy là xác chết người ta tìm được là xác bị mất đó bận quần áo của

đại tá Sparmiento.”

“Đúng vậy, thưa thủ trưởng.”

“Thế đại tá Sparmiento còn sống?”

“Như ông và tôi vậy.”

“Nhưng tại sao lại có những chuyện như thế? Tại sao có vụ trộm một tấm

thảm, trả lại rồi vụ trộm mười hai tấm? Tại sao có cuộc tổ chức khánh thành
và sự náo động đó? Tóm lại tại sao có nhiều chuyện như vậy? Câu chuyện
của anh khó đứng vững Ganimard ạ?”

“Câu chuyện khó đứng vững vì ông và tôi cũng dừng lại nửa chừng.

Chuyện đã kỳ lạ thì phải đi xa hơn, thật xa đến mức hình như không thực và
làm sửng sốt lòng người. Nói cho cùng, sao lại không thể thế được? Đây là
Arsène Lupin và đối với anh ta chúng ta phải hình dung đến việc hình như
không có thật và làm sửng sốt lòng người. Chúng ta phải hướng đến một giả
thuyết điên rồ nhất. Tôi nói điên rồ nhất thật ra không đúng chữ mà ngược
lại, tất cả những việc đó bố trí theo một logíc đáng ca ngợi và rất đơn giản.
Đồng lõa thì có thể bị phản bội, không cần thiết có đồng loã khi mà tự bản
thân, với bàn tay mình, theo cách riêng của mình hành động thuận tiện và tự
nhiên được như vậy.”

“Anh nói gì vậy? Anh nói gì vậy?” Ông Dudouis càng hoảng hốt dằn từng

tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.