ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 92

“Bà ấy ở đây từ khi bà Sparmiento chơi trò bà vợ góa: đó là bà nấu bếp.”

“Ồ… ồ! Xin khen ngợi anh, Ganimard.”

Dudouis giật mình; tay viên thanh tra run lên nắm lấy tay ông.

“Anh muốn nói gì, Ganimard?”

“Thưa thủ trưởng, ông nghĩ nếu không có con mồi đó thì tôi dám làm

phiền ông trong giờ này à?”

“Sonia và Victoire thì để đó đã!”

“Thế nào?” Cuối cùng hiểu được lòng xúc động của viên thanh tra, ông

Dudouis thì thầm.

“Thủ trưởng đoán được rồi đó!”

“Anh ta ở đây à?”

“Vâng.”

“Đang trốn à?”

“Không, chỉ ngụy trang thôi: người hầu ấy!”

Lần này ông Dudouis không một lời nói, không một cử chỉ. Ông bối rối

về sự táo tợn của Arsène Lupin. Ganimard cười ngạo mạn:

“Thánh ba ngôi kéo theo một người thứ tư. Edith cao cổ có thể có những

sơ suất nên ông chủ phải có mặt. Vì thế anh ta dám trở lại và đã ba tuần nay
chứng kiến việc điều tra của tôi, vẫn bí mật theo dõi sự tiến triển.”

“Anh nhận ra anh ta à?”

“Người ta không nhận ra Lupin vì anh ta có khoa cải trang, biến dạng

không ai nhận biết được. Nhưng tối nay lúc tôi quan sát Sonia trong bóng tối
ở thang gác, tôi nghe bà Victoire nói chuyện với người hầu và gọi là “con
tôi”. Tôi biết rõ bà vẫn gọi anh ta là “con tôi” và tôi xác định được.”

Ông Dudouis lại hình như bối rối vì sự có mặt của kẻ thù thường vẫn bị

theo sát nhưng không bao giờ tóm được. Ông nói khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.