ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 94

“Mở ra!”

Một người tống vai phá cửa. Trong phòng không có người. Phòng bà

Victoire cũng không có người. Ganimard nói:

“Tầng trên, họ lên với Lupin ở tầng thượng rồi. Cẩn thận đấy.”

Cả tám người vội lên tầng ba. Ganimard rất ngạc nhiên thấy cửa tầng

thượng mở, trống không những phòng khác cũng trống. Ông buộc lời chửi
rủa:

“Mẹ kiếp, chúng nó ở đâu cả rồi?”

Nghe tiếng thủ trưởng gọi. Ông Dudouis vừa trở xuống tầng hai, nhận

thấy một cửa sổ không chốt mà chỉ khép lại thôi. Ông nói với Ganimard.

“Anh thấy không, chúng đi đường này, con đường chuyển những tấm

thảm. Tôi đã nói với anh… phía con đường kia.”

“Như vậy thì người ta bắn rồi,” Ganimard nghiến răng nói lại. “Con

đường được canh chừng.”

“Chúng nó đi khi đường chưa được bố trí canh chừng.”

“Cả ba đứa đều ở trong phòng khi tôi gọi điện cho thủ trưởng mà.”

“Chúng đi khi anh ra đón tôi ở góc vườn.”

“Nhưng tại sao? Tại sao? Chúng không có lý do nào đi hôm nay, chứ

không để ngày mai hay tuần sau khi đã nhận đủ tiền bảo hiểm…”

Có một lý do và Ganimard biết khi nhìn trên bàn thấy một bức thư gởi tên

ông bèn mở ra đọc. Bức thư viết với giọng giấy chứng nhận cấp cho những
người hầu hạ mà người ta hài lòng:

Tôi tên là Arsène Lupin, kẻ trộm hào hoa, nguyên đại tá, nguyên là xác

chết, nguyên người hầu, chứng nhận người có tên là Ganimard trong thời
gian ở trong nhà này đã tỏ ra có những đức tính đáng quý. Với tính nết
gương mẫu, tận tâm, cẩn thận, tuy không dựa vào một dấu hiệu nào, đã làm
hỏng một phần kế hoạch của tôi và cứu được bốn trăm năm mươi nghìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.