ARTHAS: THI VƯƠNG TRỖI DẬY - Trang 154

Arthas: Rise of the Lich King – Chương năm

Đang là giữa mùa hè, mặt trời nhẫn tâm tỏa ánh nắng dữ dội xuống đầu
Hoàng Tử Hoàng Gia Arthas Menethil khi anh đi dọc những đường phố xứ
Bạo Phong. Anh đang ở trong tâm trạng tồi tệ, dù cho hôm nay là cái ngày
mà đáng ra anh đã phải mong đợi suốt cả đời mình rồi. Mặt trời lóe sáng
trên bộ giáp kín mít mà anh mặc, và Arthas nghĩ rằng mình sắp bị nướng
chín trước khi kịp đến nhà thờ. Ngồi trên lưng con ngựa mới chỉ khiến anh
nhớ rằng con ngựa này, dù cho có nòi giống mạnh mẽ và được huấn luyện
tốt đến đâu cũng không phải là Bất Bại, một con ngựa chỉ đến với đời anh
trong vài tháng rồi lại lạc mất trong cay đắng. Và anh nhận thấy tâm trí
mình bỗng trở nên trống rỗng trước những gì anh phải làm khi nghi thức
bắt đầu.
Đi bên cạnh anh là cha anh, ông có vẻ không hề nhận ra sự khó chịu của
con trai mình. “Cuối cùng thì ngày hôm nay đã đến rồi, con trai của ta,”
Terenas nói và mỉm cười với Arthas.
Dù với sức nóng và khối lượng của chiếc mũ trụ anh đang đội, Arthas cũng
cảm thấy mừng vì nó; nó đã che kín khuôn mặt anh, và hiện giờ anh không
chắc anh có thể giả vờ nở một nụ cười được không. “Đúng vậy, thưa Phụ
Vương,” anh trả lời, cố giữ giọng bình tĩnh.
Đó là một trong những lễ hội lớn nhất mà Bạo Phong từng chứng kiến.
Ngoài Terenas, nhiều vị vua khác, các quý tộc, và những nhân vật nổi tiếng
cũng tham dự lễ hội này, họ cưỡi ngựa đi dọc đường phố rải đá cuội trong
thành phố như một cuộc diễu hành để đi tới Nhà Thờ Ánh Sáng vĩ đại, nó
đã bị phá hủy trong Đệ Nhất Chiến Tranh nhưng giờ đã được khôi phục và
thậm chí còn lộng lẫy hơn cả trước đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.