ARTHAS: THI VƯƠNG TRỖI DẬY - Trang 191

Jaina sẽ rất phù hợp cho vương quốc này. Anh nghĩ Jaina cũng rất phù hợp
với anh.
Vậy tại sao suy nghĩ đó lại khiến anh cảm thấy không thoải mái đến vậy
chứ?

Có tuyết rơi vào cái đêm trước Hội Vén Đông. Arthas đứng sau một khung
cửa sổ lớn nhìn ra Hồ Lordamere giờ đang phủ đầy băng. Tuyết bắt đầu rơi
từ lúc bình minh, và đã ngừng khoảng một tiếng trước. Bầu trời đen như
nhung, những vì sao nhỏ bé như những viên kim cương bằng băng đá trên
nền tối mềm mại, và ánh trăng khiến mọi thứ trông có vẻ tĩnh mịch im lặng
và huyền bí.
Một bàn tay mềm mại luồn vào tay anh. “Thật đẹp phải không?” Jaina khẽ
nói. Arthas gật đầu nhưng không nhìn cô. “Có rất nhiều đạn.”
“Gì cơ?”
“Đạn,” Jaina nhắc lại. “Để thi ném tuyết.”
Cuối cùng anh quay mặt lại phía cô và bỗng sững cả người. Anh chưa được
phép ngắm nhìn bộ áo dài mà cô, Calia, và mẹ anh sẽ mặc vào buổi yến tiệc
và khiêu vũ tối nay, và anh bỗng thấy sửng sốt trước vẻ đẹp của cô. Jaina
Proudmoore trông như một thiếu nữ bằng tuyết. Từ đôi giày trông như
được làm từ băng, tới bộ áo dài trắng được tô điểm màu xanh nhạt, rồi tới
cả chiếc vòng bạc lóe lên ánh đuốc ấm áp, cô xinh đẹp một cách đáng kinh
ngạc. Nhưng cô không phải là một nữ hoàng băng giá, không phải là một
bức tượng; cô đang sống ngay đó, mái tóc vàng buông xuống hai vai, đôi
má hồng đi dưới ánh mắt trầm trồ của anh, đôi mắt xanh rạng rỡ niềm hạnh
phúc.
“Trông nàng như… một cây nến trắng vậy,” anh nói. “Chỉ tuyền màu trắng
và vàng.” Anh đưa tay lên tóc cô, xoắn một lọn tóc trên những ngón tay.
Cô cười toe toét. “Vâng,” cô cười lớn và cũng đưa tay lên vuốt mái tóc
vàng của anh, “lũ trẻ chắc chắn sẽ có tóc vàng.”
Anh sững người lại.
“Jaina – nàng định-”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.