ARTHAS: THI VƯƠNG TRỖI DẬY - Trang 395

Arthas: Rise of the Lich King – Chương hai tư

Arthas không biết họ đã dành bao nhiêu thời gian đi bên dưới bề mặt Bắc
Liệt băng giá, trong cái vương quốc nerubian cổ xưa chết chóc này rồi. Hắn
chỉ biết được hai thứ khi hắn bước ra tới ánh sáng, mắt hấp háy như một
con dơi bị lôi ra ngoài ánh nắng. Một là hắn mong rằng hắn sẽ tới kịp để
bảo vệ Thi Vương. Hai là hắn vui mừng tới sâu tận trong tim khi ra được
khỏi nơi đó.
Rõ ràng rằng vương quốc nerubian đó đã từng có thời rất đẹp đẽ. Arthas
không biết chắc hắn mong đợi điều gì, nhưng đó nhất định không phải là
cái màu lam và tím sặc sỡ đầy ám ảnh, lẫn những hình thù rối rắm phức tạp
đánh dấu từng căn phòng và hành lang khác nhau. Chúng vẫn còn giữ được
vẽ đẹp ban đầu, nhưng lại giống như một đóa hồng khô; có thứ gì đó cho dù
vẫn còn rất đẹp đẽ nhưng dù sao thì cũng đã chết. Một mùi hương kỳ lạ
thoảng qua nơi đó khi họ bước đi. Arthas không thể nói được đó là mùi gì,
cũng không thể phân loại xem đó là loại mùi nào. Nó vừa hăng cay vừa ôi
mốc, nhưng không phải là khó chịu, không đối với kẻ đi cùng với một đoàn
xác chết thối rữa.
Cuối cùng thì có vẻ như đó đúng là một lối tắt như Anub’arak đã hứa,
nhưng mỗi bước chân đều phải trả giá bằng máu. Không lâu sau khi họ
bước vào, họ đã bị tấn công.
Chúng lao ra từ bóng tối, một tá những sinh vật nhền nhện khác rít lên tức
giận khi họ đi xuống. Anub’arak và các binh sĩ của gã trực tiếp đối đầu với
chúng. Arthas lưỡng lự chưa tới một tích tắc, rồi tham gia cùng, lệnh cho
binh lính cùng tấn công. Những hang động khổng lồ tràn đầy tiếng kêu rít
của loài nerubian, những tiếng rên rỉ của các xác sống, và tiếng thét đau
đớn của những thầy gọi hồn còn sống khi loài nerubian tấn công bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.