ARTHAS: THI VƯƠNG TRỖI DẬY - Trang 396

những tảng thịt độc. Những chiếc lưới dày nhớp nháp bắt lấy vài cái xác dữ
tợn, trói chặt chúng lại trong khi những chiếc hàm dưới cắn đứt đầu hoặc
những cái chân sắc như dao cạo đâm và moi ruột chúng.
Anub’arak quả là hiện thân của ác mộng. Gã thốt lên một âm thanh trống
rỗng đầy sợ hãi bằng thứ ngôn ngữ bản địa của chúng, và rồi tấn công
những cựu thần dân của gã. Chân của gã, mỗi cái đều làm việc độc lập,
chúng tóm lấy và đâm vào những nạn nhân xui xẻo của gã. Những cái càng
sắc bén cắt đứt các chi. Và lúc nào bầu không khí cũ mốc cũng tràn đần
những tiếng la hét khiến cho Arthas dù cho đã quen với những thứ như vậy
cũng phải nuốt cục nghẹn trong họng.
Cuộc chạm trán đầy bạo lực và hao tổn, nhưng cuối cùng loài nerubian
cũng phải rút lui vào bóng tối đã sinh ra chúng. Một vài trong số bọn chúng
bị bỏ lại phía sau, tám chân của chúng vặn vẹo điên cuồng trước khi lũ
nhền nhện xui xẻo đó cong mình lại và chết.
“Tất cả những chuyện này là thế quái nào vậy?” Arthas hỏi, hắn thở hổn
hển và quay về phía Anub’arak. “Lũ nerubian này là đồng loại của ngài.
Tại sao chúng lại thù địch với chúng ta như vậy?”
“Nhiều trong số bọn ta, những kẻ đã ngã xuống trong Chiến Tranh Nhện đã
được đem trở lại để phục vụ Thi Vương,” Anub’arak trả lời. “Tuy nhiên
những chiến binh đó,” rồi gã vẩy một chân trước về phía một cái xác, “chưa
bao giờ chết. Ngu ngốc, chúng vẫn cố chiến đấu để giải phóng Nerub khỏi
quân Truy Quét.”
Arthas ngoảnh xuống nhìn những nerubian đã chết. “Quả thực là rất ngu
ngốc,” hắn lẩm bẩm, rồi nhấc một tay. “Khi đã chết, chúng sẽ chỉ phục vụ
cho thứ mà chúng đã cố gắng chống lại khi còn sống.”
Và rồi khi cuối cùng hắn đã bước ra ngoài ánh sáng âm u của thế giới phía
trên đầu, nuốt trọn thứ không khí lạnh lẽo trong lành, đội quân của hắn đã
được củng cố bằng những tân binh vừa mới chết hoàn toàn tuân lệnh hắn.
Arthas kìm cương Bất Bại lại. Hắn đang run rẩy một cách tồi tệ, và chỉ
muốn được ngồi xuống và hít thở không khí trong lành một chút. Bầu
không khí nhanh chóng phủ đầy mùi thối rữa từ đội quân của chính hắn.
Anub’arak băng ngang qua hắn, rồi dừng lại để nhìn hắn trong phút chốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.