ASHFALL: TÀN TRO - Trang 155

sự sụp đổ của thị trường ngũ cốc thế giới.” Ông cam kết sẽ sử dụng toàn bộ
lực lượng của Hoa Kỳ để đảm bảo một cách công bằng…”

Tôi không chắc nên hiểu lời tuyên bố đó của ngài phó tổng thống như thế

nào. Chỉ biết rằng tình hình đất nước đang không mấy khả quan, nhưng nó
dường như chưa ảnh hưởng gì lắm tới cuộc sống của chúng tôi ở đây. Chính
quyền hoạt động duy nhất mà tôi biết kể từ sau thảm họa là chính quyền của
thầy Kloptsky ở trường trung học Cedar Falls. Và thị trường ngũ cốc duy
nhất mà tôi biết là chỗ ngô chúng tôi đào được trong một ngày.

Chúng tôi tiếp tục nghe đài cho tới khuya, khi toàn bộ chỗ pin đã cạn

kiệt, nhưng cũng chỉ bắt được thêm một mẩu tin: “… công bố sáng sớm
ngày hôm nay, Bộ An ninh Quốc gia Hoa Kỳ sẽ dành một vùng đất lớn gần
thị trấn Barlow, thuộc tiểu bang Kentucky để kiểm soát dòng người tị nạn
đang đổ về từ miền Nam Missouri. Công tác xây dựng sẽ bắt đầu…”

Tin này nghe có vẻ hữu dụng hơn với chúng tôi. Sau một hồi tìm kiếm

trên bản đồ, chúng tôi đã tìm ra thị trấn Barlow, đó là một cái chấm đen nhỏ
xíu ở gần sông Mississipi. Không gần chỗ chúng tôi, nhưng ít ra cũng cùng
phía.

“Xem ra sẽ có cứu trợ ở vùng phía Đông rồi.” Tôi nói.

“Ừ, có vẻ như thế.” Cô Edmunds gật đầu đồng tình.

“Cũng đã đến lúc cháu rời khỏi đây rồi.” Tôi nói đầy tiếc nuối. Tôi sẽ

nhớ cô Edmunds. Và tôi sẽ nhớ Darla.

“Cháu có thể ở đây đến bao giờ cũng được. Cháu đã làm việc vất vả như

thế mà cô chẳng giúp được gì mấy cho cháu.”

“Cảm ơn cô. Cháu…” Tôi cố kiềm chế để không khóc. Nếu không có mẹ

con họ chắc chắn tôi đã chết khô ở ngoài đường từ lâu. “Cháu không biết
phải trả ơn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.