ASHFALL: TÀN TRO - Trang 17

Tôi cố trườn theo cái rầm nhà thẳng đứng, tìm mọi cách để chui được ra

phía căn gách xép. Lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, cái nóng dưới lưng chính
là động lực thôi thúc tôi bò ra khỏi đó.

Phía sau căn gác trông hoàn toàn bình thường ngoại trừ lớp khói và bụi

dày dặc. Tôi khẩn trương bò qua rầm nhà tới chỗ mấy cái hộp đựng đồ trang
trí Giáng sinh mà mẹ tôi vẫn thường để cạnh cái thang kéo.

Chật vật mất một lúc tôi mới mở được thang ra, thường thì chúng tôi có

cái dây để kéo từ hành lang bên dưới. Tôi bò lên thang, hi vọng với trọng
lượng của mình nó sẽ tự rơi xuống và mở ra. Cũng may là một tay tôi vẫn
còn lành lặn nên đã bám kịp vào thang đúng lúc cái chốt bật ra. Nhưng cú
va đập khiến cho hai đầu gối tôi bị trầy xước nặng nề.

Xuống đến tầng hai, tôi cúi thấp đầu để tránh hít phải khói và nhanh

chóng di chuyển tới chỗ cầu thang. Phần này của căn nhà dường như không
bị ảnh hưởng gì lắm. Vừa bước xuống tới tầng một, tôi nghe tiếng đập cửa
và tiếng gọi từ phía sân sau. Tôi chạy ra sau nhà và ghé mắt qua cửa sổ.
Chú Darren, hàng xóm đối diện bên kia đường, đang ở bên ngoài. Tôi vội
vàng mở khóa và mở toang cửa ra.

“Ơn Chúa” Chú Darren nói. “Cháu không sao chứ Alex?”

Tôi bước ra ngoài sân, cúi gập người hít một hơi thật sâu cho luồng

không khí sạch tràn vào hai lá phổi nãy giờ đang hít phải quá nhiều khói bụi
của mình.

“Sao trông cháu tơi tả thế này? Cháu không sao chứ?” Chú Darren lại

hỏi.

Tôi cúi xuống nhìn lại bản thân. Từ “tơi tả” vẫn là còn quá nhẹ. Mồ hôi

chảy ướt đẫm cái áo phông và quần bò tôi đang mặc, trộn lẫn với thạch cao
và gạch vữa, và khói bụi tạo thành một lớp bùn nhờ nhờ đặc quánh phủ từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.