ASHFALL: TÀN TRO - Trang 202

“Nghe nói chính phủ đã thành lập Cơ quan Ứng phó Khẩn cấp Liên bang

ở bang Illinois. Biết đâu cháu lại tìm được sự trợ giúp ở đó. Chứ ở đầu bên
này sông Mississippi vẫn chưa thấy chính phủ có động thái gì. Mặc dù ta
hiểu rằng mấy tay chính trị gia ở Washington cho rằng đây là khu vực thảm
họa và không thể phục hồi.” Bà Nance bật cười, giọng đầy đau khổ.

* * *

Bữa tối hôm ấy, chúng tôi ăn món cháo ngô loãng. Sau khi trời tối, tất cả

mọi người đều tập trung về căng-tin trường. Có khoảng 70 người đang sống
ở trong trường. Người nào người nấy lấm lem tro bụi và bùn đất, họ đã ở
ngoài đồng đào ngô nguyên cả ngày.

Darla ôm theo con thỏ dở hơi kia vào căng-tin trong ánh mắt ngạc nhiên

của một số người, còn lại là những người khác quá mệt mỏi nên chẳng buồn
để ý. Tôi nhìn thấy cô ấy lén múc hai thìa đầy cháo đút cho con thỏ. May
mà không ai nhìn thấy chứ không thì rắc rối to. Chỗ cháo đó chia cho mọi
người còn chẳng đủ ăn, huống hồ gì còn phải chia thêm cho một con thỏ mà
đáng ra thịt của nó có thể làm thành một bữa ngon.

Tất nhiên là những cái giường tốt đều đã có chủ. Một ông già gầy hom

hem nằm thu lu trên chiếc đi-văng bọc da, một bà mẹ cùng ba đứa con nhỏ
chen chúc trên chiếc giường futon… Darla và tôi kiếm được hai cái đệm
đơn gần cửa phòng tập.

Darla mặc nguyên quần áo như thế ôm con thỏ nằm phịch xuống đệm,

chăn cũng chẳng buồn kéo. Tôi chỉ mong con thỏ ngu ngốc kia tự bỏ đi lúc
nửa đêm.

Tôi cởi áo ngoài, giày và quần dài ra rồi chui vào trong chăn. Hình ảnh

cô bé ăn trộm bánh quy hồi ở Cedar Falls vụt hiện lên trong đầu tôi. Tôi kéo
balô lên trên đệm và ôm vào lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.