ASHFALL: TÀN TRO - Trang 211

Cái nhà kho cạnh đó đã bị tro bụi san phẳng, chỉ còn trơ lại một đống

tường gạch và vài tấm gỗ lỏng chỏng.

Mặt trước của căn nhà chính còn mỗi bức tường xiêu vẹo, có thể đổ

xuống bất cứ lúc nào. Toàn bộ phần phía sau và mái nhà đều đã sập, kéo
theo bức tường phía trước nghiêng hẳn một góc 60 độ. Vì thế tôi cũng
chẳng dại gì đến gần để bị đổ vào người.

Nằm cách gian nhà chính không xa là một cái gara khá rộng. Tường và

mái nhà đều đã sập nhưng có vật gì đó đang chống ở giữa đống đổ nát. Tôi
bò rạp xuống, nhòm qua khe tường nhưng tối quá không nhìn thấy gì đành
phải chui ra lấy nến rồi thử lại.

Đó là một chiếc máy kéo khổng lồ hiệu John Deere, dạng máy liên hợp,

tôi đoán thế. Nó nâng cả cái mái nhà đổ lên, tạo thành một vùng tam giác đủ
rộng để người có thể đi lại trong đó. Nhìn nó có vẻ an toàn, dù gì cái máy
kéo cũng chẳng đi được đâu. Ít ra đêm nay chúng tôi không còn lo bị chết
cóng nữa.

Tôi dắt Darla vào trong rồi dùng mấy mẩu gỗ vụn nhặt được ở nhà kho

nhóm thành một đống lửa nhỏ bên cạnh máy kéo. Nấu ăn trên lửa khó hơn
nhiều so với tưởng tượng của tôi, phải chật vật mãi tôi mới rán được ít bánh
ngô. Một vài miếng bị cháy nhưng Darla vẫn ăn hết nhẵn. Cô ấy vốn không
hề thích món bánh ngô vì thế hoặc là tôi nấu không đến nỗi nào, hoặc là cô
ấy đang đói quá. Vừa ăn cô ấy vừa bốc một ít bột ngô ra tay đút cho con thỏ
nhưng nó hầu như không ăn mấy.

Chúng tôi trải hai cái chăn xuống cạnh bánh trước của máy kéo. Sàn bê-

tông lạnh ngắt nhưng ít ra trong này không có gió. “Chúc cậu ngủ ngon.”
Tôi nói, lúc Darla nằm xuống bên cạnh tôi. Cô ấy không trả lời, chỉ xoay
lưng nằm đối mặt với bánh xe khổng lồ phía sau. Tôi lẳng lặng kéo balô
làm gối rồi nghiêng người sang trái, quay lưng lại với Darla.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.