ASHFALL: TÀN TRO - Trang 218

Darla thay cho tôi một bộ quần áo mới nhưng chẳng buồn cài cúc. Thay

vào đó, cô ấy đắp lên người tôi chiếc chăn khô của mình, rồi biến mất dạng
trong trời bão tuyết.

Một dòng máu nóng chảy rần rật khắp cơ thể tôi. Tôi không còn rét run

nữa. Cả người tôi nóng rẫy, nóng đến mức tôi phải đạp chăn ra và tìm cách
cởi áo. Có gì đó vẫn chưa ổn. Tôi nắm cổ tay áo mấy lần đều trượt, các
ngón tay cứ mềm oặt ra. Phải đến lần thứ ba, tôi mới tuột được một bên tay.
Tôi từ bỏ cánh tay còn lại. Tôi mỉm cười, tận hưởng hơi ấm đang lan tỏa
khắp các ngóc ngách của cơ thể. Mọi thứ xung quanh tôi đã chuyển động
chậm lại, không còn quay vù vù như trước. Tôi lặng lẽ ngắm các bông tuyết
rơi xuống mạn cầu, rồi uốn éo một lúc mới đáp xuống mặt đất.

Darla quay lại với một đống củi khô trên tay. Hình như cô ấy nói gì đó

với tôi, nghe cứ trống rỗng và xa xăm nhưng cũng có thể là tôi tưởng tượng
ra. Kiểu như “Mặc áo vào ngay, Alex!” Cô ấy thả đống củi xuống, cầm tay
tôi xỏ lại áo rồi kéo chăn lên tận vai. Tôi đang cực kỳ nóng. Tôi đã cố nói
với cô ấy như vậy. Nhưng sau này cô ấy kể lại câu thốt ra từ miệng tôi hôm
đó là “Ngọn đồi xanh làm ánh nắng cũng xanh.”

Darla lục balô lấy ra một cây nến và một hộp diêm quẹt. Nhưng do bị

ngâm nước lâu nên toàn bộ chỗ diêm bị ướt sạch, đánh thế nào cũng không
ra lửa. Vứt hộp diêm ướt sang một bên, Darla lục sâu hơn xuống đáy balô
và tìm thấy một hộp diêm gỗ vẫn còn khô nguyên. Nhờ vậy mà chẳng mấy
chốc cô ấy đã nhóm được cho chúng tôi một đống lửa nhỏ, từ cây nến và
mấy cành củi khô kiếm được.

Cô ấy để cây nến ở chính giữa ngọn lửa. Tôi đã nghĩ đến chuyện phản

đối, chúng tôi chỉ còn lại vài cây nến, nhưng chỉ ú ớ thốt ra được vài từ vô
nghĩa. Darla mồi thêm củi vào lửa, và khói bốc lên nhanh chóng tạo thành
vết muội than đen xì bên dưới gầm cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.