ASHFALL: TÀN TRO - Trang 361

Chúng tôi mới chỉ đi được khoảng một nửa quãng đường thi nghe có

tiếng nhí nhéo từ trong nhà vọng ra. Tấm rèm cửa được mở ra và tôi nhìn
thấy bác mình đang ngó đầu ra cửa sổ, tay ôm khẩu súng dài trước ngực. Và
rồi tôi nghe thấy tiếng hét thất thanh. Cánh cửa trước bật mở, và em gái tôi
chạy vụt ra, lao về phía chúng tôi.

“Anh Alex! Anh Alex!” Con bé reo ầm lên và lao tới ôm chầm lấy tôi,

làm tôi ngã ngửa ra đằng sau. “Anh vẫn còn sống! Anh vẫn còn sống…”

“Anh cũng vui khi gặp lại em, em gái ạ.” Tôi không biết con bé đang

khóc hay cười đang cười, hay là cả hai nữa. Bản thân tôi cũng rất muốn
khóc và cười nhưng người chẳng còn chút sức lực nào. Thay vào đó, tôi chỉ
vòng tay ôm chặt lấy cô em giá và nhìn qua vai con bé.

Bác Paul, bác Caroline, và hai anh chị họ của tôi, Max và Anna, đang

đứng quanh chúng tôi. Mọi người ai trông cũng gầy gò và già đi nhiều. Tôi
đảo qua từng khuôn mặt một lần nữa, tìm kiếm bố mẹ.

“Bố mẹ đâu?” Tôi hỏi Rebecca.

Tiếng cười của em gái tôi lập tức tắt lịm. Con bé không trả lời.

“Mẹ đâu, Rebecca?”

“Bố mẹ…”

“Bố mẹ làm sao?”

“Bố mẹ đi rồi, anh Alex ạ. Cả hai đều đi rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.