ẤU HỌC KHẢI MÔNG - Trang 58

dã.

[11]

Tích giả, Châu công giao tự Hậu tắc dĩ phối Thiên,

tông tự Văn vương ư

-------------

Bài lấy lòng thảo trị dân, thứ tám.

1. (Đức phu) tử rằng: Xưa kia (các vì) vua sáng, người

dùng (lòng) thảo (mà) trị (người trong) thiên hạ vậy, chẳng
dám (bỏ) sót (người làm) tôi ở nước nhỏ, mà huống chi là tới
(những bực) công, hầu, bá, tử, nam; cho nên được muôn
nước người ta vui lòng, mà thờ (các vì) vua trước mình. Kẻ
trị nước chẳng dám dễ dui tới người góa vợ, kẻ góa chồng,
mà huống chi tới kẻ sĩ (cùng) người dân; cho nên được trăm
họ người ta vui lòng, mà thờ các vua cháu mình. Kẻ trị nhà
chẳng dám mất (lòng) tới tôi (tớ cùng người) hầu, mà huống
chi tới vợ con; cho nên được người ta họ vui lòng, mà thờ
người thân mình. Và vậy, cho nên (khi còn) sống thì cha mẹ
yên (về sự) sống; (khi mất có) tế thì hồn hưởng (của tế) đó.
Ấy nên trong thiên hạ (được) hòa (được) bình, tai hại chẳng
(có) sanh, họa loạn chẳng (có) dấy; cho nên các vì minh
vương người dùng lòng thảo mà trị người thiên hạ vậy
dường ấy. — 2. Kinh thi rằng: Có đức hạnh lớn (thì các)
nước (trong) bốn (phương trời) thuận (theo) đó.

Bài đứng thánh nhơn trị dân, thứ chín.

1. (Thầy) Tăng tử rằng: Dám hỏi đức (giáo đứng) thánh

nhơn, không lấy (chi mà) thêm nơi (lòng) thảo sao? — 2.
(Đức phu) tử rằng: (Trong) tánh (mạng) trời đất (sanh ra, thì
con) người là quí; (trong đức) hạnh người ta, thì chẳng chi
lớn hơn lòng thảo. Lòng thảo chẳng chi lớn hơn là kính cha,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.