AXYA - Trang 13

chuyển dần thành bóng tối, vậy mà buổi nói chuyện của chúng tôi vẫn cứ
tiếp nối một cách êm ả và hiền hòa như bầu không khí bao quanh chúng tôi.
Gaghin cho lấy ra một chai rượu “Reinvein”, chúng tôi nhấm nháp từng
ngụm nhỏ. Tiếng nhạc vẫn cứ vọng lại chỗ chúng tôi như lúc ban đầu, tiếng
nhạc giờ đây nghe càng êm dịu và ngọt ngào hơn, thành phố và thuyền bè
trên sông đã lên đèn. Bỗng nhiên Axya gục đầu xuống, làm cho những mớ
tóc xõa xuống mắt, nàng ngồi im lặng. Axya khẽ thở dài, sau đó nàng nói
với chúng tôi là nàng buồn ngủ và bỏ vào trong nhà; thế nhưng tôi vẫn nhìn
thấy nàng còn đứng hồi lâu trong căn phòng không thắp đèn, sau khung cửa
sổ khép hờ. Cuối cùng trâng đã lên và đùa rỡn trên mặt sông Ranh, cảnh vật
bừng sáng lên, tối đi rồi lại sáng, luôn luôn biến động, đến rượu vang trong
mấy chiếc cốc đa giác của chúng tôi cũng óng ánh trong cái ánh sáng mờ
mờ ảo ảo đầy vẻ huyền bí ấy. Gió ngừng bặt như con chim xếp cánh, và
không khí lặng như tờ, trời đêm hơi đất bốc lên nóng ngột ngạt.

- Thôi nhé? - tôi nói, - kẻo lại không có đò.

- Thôi vậy! - Gaghin nhắc lại.

Chúng tôi xuống đồi theo con đường mòn. Chợt có tiếng lá rơi lạo xạo ở

phía sau. Đó là Axya đã đuổi kịp chúng tôi.

- Thế ra em vẫn thức ư? - anh trai nàng hỏi nàng, nhưng chẳng nói chẳng

rằng, nàng lặng lẽ chạy vượt qua chúng tôi lên phía trước.

Những ánh lửa cuối cùng của sinh viên đốt trong vườn khách sạn cháy

leo lét, hắt ánh sáng lên những vòm lá cây làm cho chúng có cái vẻ tưng
bừng và huyền ảo. Chúng tôi gặp lại Axya ở bờ sông, nàng đang nói chuyện
với người lái đò. Tôi nhảy lên thuyền và từ biệt những người bạn mới của
tôi. Gaghin hứa hôm sau sẽ sang thăm tôi.

Tôi bắt tay anh rồi chìa tay cho Axya nhưng nàng chỉ nhìn tôi và lắc đầu.

Con đò rời bến và lao ra giữa dòng sông chảy xiết. Người lái đò là một ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.