AXYA - Trang 17

Đ

IV

ường đến tòa thành đổ nát chạy men theo sườn dốc của cái lũng hẹp,
cây cối mọc um tùm, dưới lòng thung lũng một con suối nhỏ ầm ĩ

vượt qua những mô đá như vội vã gia nhập vào dòng sông lớn đang sáng
lấp lánh một cách hiền hòa ở bên kia vách đá màu tối sẫm của một dãy núi
bị cắt ngang. Gaghin lưu ý tôi một số cảnh nom rất vui mắt, nghe anh nói,
tôi có cảm tưởng, nếu không phải là một họa sĩ thì chắc chắn anh cũng phải
là một nghệ si. Chẳng mấy chốc chúng tôi đã nhìn thấy tòa thành đổ nát.
Cái tháp canh hình tứ giác, đen trùi trũi, bề ngoài nom vẫn còn chắc chắn
nhưng bị một đường nứt dọc làm cho ta có cảm tưởng như nó bị vỡ, đứng
sừng sững trên đỉnh một cái vách đá cheo leo. Những bức tường thành tiếp
giáp với cái tháp phủ đầy rêu phong, thỉnh thoảng lại nhô lên một bụi dây
leo, cây con mọc trên các lỗ châu mai hoang sơ và trên những mái vòm
cổng thành cũ nát, hình dáng của chúng cong queo rũ xuống phía dưới nom
lòng thà lòng thòng. Con đường mòn đi tới một cái cổng nơm vẫn còn
nguyên vẹn, lổn nhổn đầy những đá. Chúng tôi vừa tới cổng thì chợt thấy ở
phía trước thấp thoáng bóng dáng một người đàn bà thoăn thoắt trèo trên
một đống đá vụn và ngồi xuống chỗ đầu tường ngay sát bên bờ vực.

- Đây chính là Axya ư? - Gaghin thốt lên. - Con bé mới rồ dại làm sao

chứ!

Chúng tôi bước qua cổng và lọt vào một đám sân mà táo dại, và cây gai

đã phủ kín tới nửa. Người ngồi trên đầu tường kia chính là Axya. Nàng ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.