BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 228

Chương 16

Hai tuần trước lễ Tạ ơn, Adam và Maggie đang ở với nhau tại nhà anh

vào một buổi tối êm ả, thì bỗng cô nói đến lễ Tạ ơn. Trước đây không bao
giờ cô nghĩ đến ngày lễ này; nhưng bây giờ cô đã sống nhiều với anh, cô
muốn cùng anh đón nó, nên cô muốn biết anh có đi ăn lễ với con anh
không. Cô chưa gặp người con nào của anh, và cả hai người đều đồng; ý
với nhau rằng đang còn quá sớm, cô chưa nên gặp chúng. Gần như đêm nào
họ cũng ở với nhau. Anh thích như vậy, nhưng vẫn nói với cô, chuyện tình
cảm của họ còn trong giai đoạn thử thách. Họ có thể chấm dứt mối quan hệ
bất cứ lúc nào.

Lễ Tạ ơn à? - Anh nhìn cô ngạc nhiên, hỏi - Tại sao?

Anh có đi ăn lễ với các con anh không?

Không. Rachel sẽ dẫn chúng đi Ohio ăn lễ với các anh chị em của cô ta.

Bọn anh thay phiện nhau ăn lễ với chúng. Năm nay anh không tham gia Lễ
Tạ ơn với bọn trẻ.

Cô cười. Cô hy vọng đây là tin tốt cho cô. Từ lâu, cô không thích dự lễ

với người thân yêu. Nói cho đúng thì cô không dự từ khi còn rất nhỏ. Có
một lần, cô nấu con gà tây với mẹ, nhưng bà say oắt nên không ăn được, bà
đã nôn mửa trước khi con gà chín. Cuối cùng Maggie ăn một mình trong
bếp. Nhưng ít ra mẹ cô vẫn còn đấy, nằm bất tỉnh ở phòng bên cạnh.

Anh có muốn năm nay chúng ta cùng ăn lễ với nhau không? - Cô hỏi rồi

sà vào lòng anh và ngước mắt nhìn.

Không, chúng ta không cùng dự lễ với nhau được đâu. - Anh đáp, vẻ bực

bội.

Tại sao không? - Cô xem đây như sự cự tuyệt bất ngờ. Mọi việc giữa họ

đang tiến triển tốt đẹp, bỗng giọng trả lời thô lỗ của anh khiến cô ngạc
nhiên và đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.