BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 263

Chương 20

Gray và Sylvia thoải mái vào ngày cuối tuần của lễ Tạ ơn. Bà đến phòng

trưng bày vào hôm thứ Bảy, bà có nhiều việc lặt vặt phải làm ở đấy. Gray
đến phòng làm việc để vẽ và vào ngày Chủ nhật họ ngồi trên giường với tờ
New York Times vương vãi chung quanh, trong khi ông dạy bà trò chơi ô
chữ, rồi cuối cùng họ làm tình và đi ngủ.

Họ không nghe tin gì của Charlie từ bữa ăn tối lễ Tạ ơn đến giờ. Họ hy

vọng chàng nghe theo lời khuyên của họ, nhưng không biết chàng có làm
không. Sáng Chủ nhật, tuyết rơi phủ kín mặt đất một lớp dày mười phân, tối
đó Sylvia nấu ăn, trong khi Gray đọc sách ở phòng khách. Trong bữa ăn họ
nói chuyện linh tinh, không có gì quan trọng, rồi bỗng Gray hỏi bà khi nào
các con bà về nhà. Ông không hề hỏi bà chuyện này cho đến khi ấy, và khi
hỏi, trông mặt ông có vẻ lo lắng. Bà biết ông lo sợ việc gặp các con bà, và
sợ chúng sẽ bất bình việc hai người yêu nhau.

Chắc vài ngày trước lễ Giáng sinh, Gilbert nói về vào ngày 23, còn

Emily thường không nói rõ. Nó sẽ đáp máy bay về nhà vào giờ phút chót,
bay về như cơn bão. Nó thường làm thế.

Chính thế anh mới sợ - Gray lo lắng đáp - Sylvia à, anh không biết ý

kiến ấy có hay không?

Sao, việc các con em về ăn Giáng sinh phải không? Anh đùa à? - Bà

kinh ngạc vô cùng. Các con bà là lẽ sống của bà, mãi mãi như thế. Bà
không thể bảo chúng đừng về vì có ông - Anh nói sao?

Ông hít mạnh vào một hơi rồi đáp:

Anh nói rằng không biết anh có đủ can đảm để gặp chúng không. Anh

nghĩ trong lúc chúng về đây, anh nên ở tại nhà anh. - Tại nhà bà ở dưới lầu
có một phòng làm việc nhỏ, khi các con bà ở nhà, chúng dùng phòng này để
làm việc. Khi các con bà đi khỏi, bà dùng phòng này để cất đồ đạc. Cho nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.