BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 293

ảnh chú vào óc, ông nghĩ đến chuyện ngày nào đó ông sẽ vẽ Boy và ông nói
ý ấy cho chú nghe.

Tôi rất thích anh làm thế - Boy nói - Người đời sẽ thấy tôi mãi mãi. Tôi

không sợ chết - Chú nói thêm - Tôi không muốn chết, nhưng tôi thấy chết
mà khỏe. Anh có tin vào Thiên đường không?

Tôi không biết tôi tin gì - Gray thành thật đáp -Có lẽ không. Nhưng với

tôi, người ta có quyền tin hay không.

Tôi tin vào Thiên đàng, con người sẽ gặp nhau ở đấy.

Tôi hy vọng là không. - Gray cười - Có nhiều người tôi không muốn

gặp, như bố mẹ chúng ta chẳng hạn.

Anh có được hạnh phúc không? - Boy hỏi. Tất cả mọi thứ nơi Boy đều

phi thực, như hơi trong suốt. Gặp Boy, Gray như nằm mơ. Ông không biết
trả lời sao với Boy. Ông được hạnh phúc cho đến những ngày gần đây. Ông
khổ sở trong tháng vừa qua, vì chuyện cãi cọ, bất đồng với Sylvia, ông nói
cho Boy nghe những chuyện ấy.

Tại sao anh sợ gặp chúng nó?

Nếu chúng không thích tôi thì sao? Nếu tôi không thích chúng thì sao?

Rồi bà ấy sẽ ghét tôi. Nếu chúng tôi thích nhau, nếu tôi gắn bó với chúng,
rồi tình cảm giữa chúng tôi tan vỡ thì sao? Thế rồi tôi sẽ không gặp chúng
lại, hay là gặp chúng mà không gặp bà ấy. Nếu chúng là hai đứa con hư
hỏng, làm chúng tôi bực mình thì sao? Những chuyện như thế rất rắc rối, tôi
không muốn bị đau đầu.

Không đau đầu thì anh sẽ làm gì? Không có bà ấy thì đời anh sẽ như thế

nào? Nếu anh không gặp chúng thì anh sẽ mất bà ấy. Bà ấy yêu chúng, và
cũng yêu anh nữa.

Tôi cũng yêu bà ấy. Nhưng tôi không yêu con của Sylvia, và cũng không

muốn yêu chúng.

Anh yêu tôi không? - Anh ta hỏi, và bỗng Gray nhớ nhân vật Hoàng tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.