BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 45

Tại sao các anh không đến khách sạn Splendido? - Bà đề nghi - Chúng

tôi sẽ ngồi ở quầy rượu chơi đến nửa đêm.

Chúng tôi sẽ đến đấy. - Charles đáp. Sau đó Sylvia đi nhanh cho kịp

nhóm bạn.

Mê rồi! - Adam nói khi bà đã đi xa không nghe được. Gray lắc đầu.

Tôi không nghĩ vậy. Bà ấy chỉ thích nói chuyện về nghệ thuật. - Gray

đính chính. Adam lắc đầu.

Không phải anh mê… mà tôi mê. Anh không thấy cô gái Pháp ngồi ở

bàn bên kia à? Cô ta đi với ông già ngớ ngẩn mà lúc đầu tôi tưởng là chồng
cô ta, nhưng bây giờ lại nghĩ không phải. Cô ta nhìn tôi với cặp mắt nảy
lửa.

Ôi lạy Chúa! - Gray thốt lên, tròn xoe mắt - Tối qua anh mới vui vẻ xong

nên bị họ ám ảnh rồi!

Phải, đúng thế. Cô ta rất đẹp.

Sylvia Reynolds à? - Gray ngạc nhiên hỏi, bà ta không thuộc loại người

mà Adam thích. Bà ta lớn gấp đôi tuổi những người mà anh thường cặp. Bà
hợp với Gray hơn, nhưng ông không quan tâm đến chuyện tình cảm, mà chỉ
muốn nói chuyện với bà về nghệ thuật. Bà là người có danh tiếng trong giới
nghệ thuật ở New York. Charlie mới đầu nói chàng không nhận ra bà,
nhưng bây giờ thì đã biết bà là ai.

Không, cô trẻ kia - Adam chỉnh lại - Cô ta thật đẹp, giống như vũ công

ba lê, nhưng ở châu Âu thật khó nói. Một lần tôi gặp một cô gái đẹp, dễ
thương, hóa ra cô ta là sinh viên y khoa, sinh viên luật hay gì gì đó.

Này, anh phải có thái độ nghiêm túc đấy nhé. Có thể cô ta là con gái của

Sylvia, anh phải coi chừng - Nhưng chuyện này vẫn không ngăn chặn được
Adam. Khi gặp phụ nữ, anh không sợ điều gì, nghĩa là không có lương tâm
hay cảm thấy hối hận gì hết. Anh nghĩ mọi người đều là đối tượng để anh
vui đùa, trừ phi họ có gia đình. Anh đã vạch đường ranh giới rõ ràng, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.