BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 173

Chàng vỗ vào vai hắn. Cử chỉ của chàng nhẹ nhàng, như thể đối xử với bạn
thân. Tuy nhiên, chân khí ghê gớm đã được tập trung vào đầu ngón tay,
biến thành mười mũi dùi cứng như thép nguội.
Bị đau buốt đến óc, gã bồi co rúm thân thể, mặt tái như gà cắt tiết:
- Chết mất thôi… tội nghiệp quá, ông tha cho em.
Văn Bình gằn giọng:
- Đó mới là thử sức. Tôi làm thật, xương quia sành của anh sẽ nát như bột.
Muốn thân thể toàn vẹn thì nói đi. Simun cho anh bao nhiêu tiền?
Gã bồi nhăn nhó:
- Thưa, chẳng có xu nào….
Văn Bình ấn ngón tay vào xương vai hắn lần nữa. Hắn rú lên như bị thọc
huyết:
- Trời ơi, em không dám nói dối. Nhân viên của ông Simun gặp em
hồi tối, bắt em rình rập ông, và hứa thưởng một ngàn kíp.
- Một ngàn kíp mà anh chịu lao đầu vào chỗ chết ư?
- Thưa, em xuống Chợ Mới một tối cũng xài hết hai ngàn… Đúng ra,
năm bảy chục ngàn, em cũng chối. Nhưng thưa ông… họ dọa đốt nhà. Em
mới tậu căn nhà ở đường George. Mahe…. Sau mười năm trong nghề, em
dành dụm được món tiền, và công thêm tiền vay lãi. Thưa ông, vay lãi 15
phân. Nếu họ đốt nhà, gia đình em phải tha phương, cầu thực. Vợ đang ốm,
lại bụng mang dạ chữa, 5 đứa con nhỏ…
- Họ chở xảm lồ bên ngoài phải không?
- Thưa phải, Xảm lồ chực sẵn từ 8 giờ tối.
Sau khi ông đi, em phải báo với ông chủ khách sạn là ông đã trả phòng.
- Anh bảo chưa?
- Thưa rồi. Phòng này đã cho người khác trọ.
- Đuổi đi.
- Thưa ông, em sẽ mất việc, vợ con nheo nhóc. Ông Simun sẽ cho
nhân viên ném bùi nhùi tẩm xăng vào nhà. Tổ chức của ông Simun rất ghê
gớm, ở đây ai cũng sợ.
- Nghĩa là anh sợ hắn.
- Vâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.