BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 288

- Hừ, lúc này mà anh còn tự phụ.
Quỳnh Loan giữ Văn Bình lại không kịp nữa. Chàng đã đặt chân xuống
đường. Bất đắc dĩ nàng phải bước xuống theo. Hai người được đón tiếp
bằng một họng súng tiểu liên Tiệp khắc. Một quân nhân Lào đội mũ sắt từ
vệ đường trước mặt đứng dậy. Thì ra y núp sẵn trong hố cá nhân, đợi xe hơi
của hai người đậu lại rồi xuất hiện.
Ủy ban tiếp đón không gồm một khẩu tiểu liên lẻ loi mà là 2, 4, 6 toàn là
quân nhân đội mũ sắt, vây kín hai người vào giữa. Người đi đầu đeo lon
trung úy, nghiêng đầu thi lễ:
- Chào ông
Văn Bình cũng nghiêng đầu:
- Không dám. Tại sao trung úy lại chặn tôi ở đây?
Viên trung úy cười nụ:
- Thưa, tôi không biết. Lệnh trên dặn chúng tôi giữ ông bà lại và mời vào
văn phòng.
- Văn phòng?
- Vâng, văn phòng của thiếu tướng Sulivong.
Văn Bình hất hàm:
- Mời trung úy dẫn đường.
Hai người đi qua một cánh cổng lớn vào sân.
Lính núp sau lô cốt bằng bao cát chĩa súng cắm lưỡi lê ra ngoài. Đèn trong
sân sáng rực. Viên trung úy mời chàng vào phòng khách, một căn phòng
rộng trang trí bằng đồ gỗ tối tân. Hắn kéo ghế, giọng lễ độ:
- Xin mời ông bà ngồi.
Quỳnh Loan cất tiếng:
- Trung úy đưa chúng tôi vào đây có chuyện gì?
Hắn đáp, giọng ngọt ngào:
- Để gặp thiếu tướng Sulivong.
- Thiếu tướng Sulivong ra lệnh cho trung úy?
- Vâng.
- Tôi có công việc quan trọng, không thể chờ được.
- Yêu cầu ông bà đợi trong 5 phút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.