BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 292

- Xin lỗi cô.
Văn Bình đứng dậy:
- Ngoài ra, tôi lại yêu cầu ông không được đụng chạm vào đời tư của người
khác. Quỳnh Loan vô tội. Nàng có quyền rời khỏi căn nhà này.
Giọng Sulivong trở nên gay gắt:
- Bảo có quyền e không đúng. Vì cô Quỳnh Loan cũng phạm tội giết người.
Cô Loan đã giết nhân viên của tôi gần Công ty dược phẩm Thần Tiên.
Quỳnh Loan đờ người, dựa lưng vào ghế. Sulivong quả là một con cáo già
tình báo.
Văn Bình vẫn thản nhiên, nhưng không nghe Sulivong nói. Chàng rút thuốc
ra hút:
- Té ra ông cho người theo sau chúng tôi.
Suivong nhún vai:
- Dĩ nhiên. Vì đây là giang sơn của tôi. Ông đề phòng rất chu đáo, song ông
còn quên Sulivong chu đáo hơn ông.
Đột nhiên Văn Bình nhăn mặt vứt điếu Salem xuống đất:
- Tấn kịch hạ màn rồi. Tôi xin chào ông để về tòa đại sứ.
Sulivong nhếch mép cười nham hiểm:
- Vâng, ông sẽ được về sau khi trả lời với tòa án về tội hạ sát Simun.
- Ông không có bằng cớ.
- Hừ, để tôi trương bằng cớ cho ông khỏi thắc mắc. Trong phòng Simun, tôi
đã sai gắn một cái khẩu cầm nghe trộm (3). Là sĩ quan điệp báo lỗi lạc, hẳn
ông đã biết rõ công dụng của dụng cụ điện tử tân tiến này. Tôi biết Simun
là nhân viên của Quốc tế Đặc vụ từ lâu nên để tâm theo dõi. Nhờ khẩu cầm
nghe trộm, tôi đã ghi âm được cuộc đối thoại giữa ông và Simun. Tôi cũng
theo dõi được cuộc đấu võ hào hứng giữa hai người dưới hầm. Ông khôn
mà không khôn ngoan. Simun là đệ tử của điện thoại, ở đâu hắn cũng đặt
điện thoại, vì vậy hắn lọt vào cạm bẫy của tôi. Hai sĩ quan hữu thệ cấp tá đã
có mặt trong văn phòng của tôi và nghe hết những lời ông nói với Simun.
Giết người, ở nước nào cũng xử tử. Luật pháp Lào rất khoan hồng nên chỉ
xử ông chung thân khổ sai mà thôi. Tuy nhiên…
Sulivong ngừng lại, rít thuốc lá, rồi tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.