BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 294

- Anh để em đọc lại.
Văn Bình lắc đầu:
- Đọc lại vô ích. Trong hoàn cảnh này, anh phải chọn một trong hai điều, ký
hoặc không ký, thế thôi. Không ký, anh sẽ phải ra tòa về tội sát nhân. Thà
anh ký.
- Thì anh ký cũng vậy. Mai kia, người ta sẽ dùng chữ ký để làm áp lực đối
với anh.
Sulivong xen vào:
- Cô đừng nghi oan cho tôi, tội nghiệp. Tôi không hề có ý định bắt chẹt.
Phải có chữ ký của ông Văn Bình, tôi mới thuyết phục nổi Sam Phoun.
Văn bình hỏi Sulivong
- Hiện Sam Phoun ở đâu?
- Theo thỏa ước, chính phủ hoàng gia cấp cho Sam Phoun một sổ thông
hành ngoại giao đặc biệt. Giờ này có lẽ hắn đã rời khỏi Vạn Tượng. Song
tôi không thể liên lạc với hắn bằng siêu tần số.
Văn Bình nói:
- Cám ơn ông. Bây giờ tôi xin ký. Ông cũng là lãnh tụ điệp báo đại tài. Vì
ông đã đoán trước tôi phải ký.
- Ồ, phen này tôi tạm thắng, và ông tạm thua. Lần sau đến lượt tôi tạm thua,
và ông tạm thắng. Nghề điệp báo thành công hoặc thất bại là thường.
Sulivong xô ghế, giọng trở nên ngọt ngào:
- Từ phút này, chúng ta hòa lại với nhau. Xin đề nghị uống mừng một chai
sâm banh.
Sulivong bấm nút trên bàn giấy. Tường sau lưng nứt làm đôi, để lộ một tủ
rượu bằng gỗ quý nổi vân tròn bóng loáng. Mở ra, Văn Bình thấy toàn rượu
Pháp. Sulivong giải thích:
- Tôi còn một chai sâm banh 1953. Chắc ông bạn sẽ hài lòng. (9)
Văn Bình soi chai rượu dưới ánh đèn:
- Thật hân hạnh. Trong vòng 16 năm, từ 1943 đến 1958, chỉ có sâm banh
cất năm 1953 là ngon nhất. Có lẽ ông phải mua mấy chục ngàn kíp một
chai.
Sulivông nở nụ cười tươi như hoa (lần đầu tiên cười vui vẻ):

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.