BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 316

Sam Phoun xen vào:
- Vậy, hai triệu, ông bằng lòng nhé? Tôi có sẵn hai triệu ở đây.
Văn Bình cười nhạt:
- Hai triệu cũng vẫn còn ít, tuy nhiên, tôi sẵn sàng chấp thuận. Song chỉ
chấp thuận với thiếu tướng Sulivông. Còn ông, chúng ta sẽ bàn sau.
Sulivông thở dài chua chát:
- Ông là tên cướp đáo để nhất thế giới. Trong cặp da của tôi đã có hai triệu.
Hai triệu và một gói kim cương. Tôi xin lại gói kim cương.
- Tiếc quá! Giá tôi đòi hơn nữa.
- Dẫu sao ông cũng không nên giả nẻo đứt giây. Nếu bị dồn vào đường
cùng, tôi phải liều mạng chống trả. Có thể tôi mất mạng. Song cũng có thể
người mất mạng là ông.
- Dọa nhau làm gì, ông bạn? Bây giờ, phiền ông mở cặp, đặt tiền lên bàn
cho tôi. Xin nhớ, ông chỉ được lấy tiền và hạt soàn mà thôi. Ông đừng mò
tới võ khí. Cần nhắc lại ông rõ là đạn độc dược latrodeclus maetans có sức
giết người ghê gớm có một không hai trên quả đất. Hễ ông có cử chỉ khả
nghi là tôi lảy cò... Giết ông, thứ nhất trừ được hậu hoạn, thứ hai, lấy được
tiền, và ... hai triệu đô la ...
- Ồ, tôi đưa tiền, ông phủi lời cam kết thì sao?
- Trên thực tế, giới gián điệp thường phủi lời cam kết. Nhưng tôi thì không.
Tôi hứa là làm. Ông ráng tin tôi đi.

Mồ hôi lấp lánh trên trán, Sulivông đặt cái cặp da dày cộm trên bàn. Dáng
điệu từ tốn, hắn lấy đống mỹ kim xếp ngay ngắn trước mặt Văn Bình, rồi
giơ cái gói bằng nhung đen nhỏ xíu cho Văn Bình xem:
- Đây là gói kim cương. Xin phép ông cho tôi bỏ vào túi.
Văn Bình gằn giọng:
- Phiền ông cất vào túi trên. Được rồi. Bây giờ ông có thể ra khỏi phòng.
Ông thấy chưa? Tôi là người rất trọng chữ tín...
Sulivông nhìn giữa mắt Văn Bình:
- Trước khi cáo biệt, tôi xin hỏi ông một câu, chỉ một câu thôi, tôi hy vọng
ông không nỡ từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.