BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 317

- Mời ông.
- Ông biết tôi dính líu với Quốc tế Đặc vụ từ khi nào?
- Ngay sau khi tôi gặp ông trong khách sạn Settha Palace. Sự hiện diện của
tôi tại Vạn Tượng được giữ rất kín. Ông là người duy nhất ở Lào được biết.
Thế mà đêm ấy tôi bị nhân viên của Simun bắt giữ. Ông rất khôn, song
chưa ngoan. Báo tin cho Simun, ông đã vô tình lạy ông tôi ở bụi này. Sơ hở
thứ hai của ông là sai một nhân viên phản gián đến tận khách sạn để đến
ám sát, tôi đã tra khảo hắn. Hắn khai ra ông...
Sulivông giơ hai tay lên không:
- Trời!
Văn Bình gật gù:
- Vì vậy, tôi thành thật khuyên ông đừng lưu lại Vạn Tượng thêm phút nào
nữa. Rời căn nhà này, ông nên trốn qua sông Cửu Long rồi đáp phi cơ ra
ngoại quốc.
- Cảm ơn ông. Trong tương lai, chúng mình còn có dịp tái ngộ.
Văn Bình xua tay:
- Ồ, trong giới giang hồ, cảm ơn nhau làm gì, khách sáo quá. Tôi xin chúc
ông thượng lộ bình an.
Sulivông lẳng lặng tiến ra cửa. Văn Bình gọi giật lại:
- Quên, còn điều này nữa. Ông xuống vườn, lên xe Mercedes, và lái ra
cổng. Cửa cổng được mở bằng điện, ông Sam Phoun sẽ lo liệu chu tất. Từ
phút này, tôi sẽ chĩa súng vào ngực ông Sam Phoun. Nếu ông tiếc tiền,
quay lại, miễn cưỡng tôi phải hạ sát bạn ông. Ông nhớ chưa? Trong vòng 3
phút, tôi phải nghe tiếng máy xe hơi nổ.
Sulivông quay lại, giọng ráo hoảnh:
- Tôi chỉ bằng lòng xuống nhà nếu ông cam kết không lại hại Sam Phoun.
Vì như ông đã biết, Sam Phoun là chủ tịch Quốc tế Đặc vụ...
Văn Bình cười:
- Vâng, tôi còn biết thêm Sam Phoun là anh em cọc chèo với ông nữa.
Sam Phoun vùng thốt lên:
- Trời ơi!
Văn Bình lùi sát tường, giọng tự tin:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.