BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 85

cấm em nói chuyện gở.
Thiếu Cơ nín lặng.
Khi đi qua cái ghế bành to tướng, mụ dầu ngồi chễm chệ dưới nhà, trên
miệng tồng ngồng điếu xì gà cháy đỏ, Văn Bình ném cho mụ hai tờ năm
trăm mới tinh.
Mụ lắc lư đôi vú quả mướp:
- Cám ơn anh. Anh đi chơi với Tin Cố hả?
Chàng đáp:
- Ừ. Đêm nay Tin Cố ngủ với tôi. Mai sáng đưa về, không mất mát gì đâu
mà sợ.
Mụ dầu cười hô hố:
- Con Tin Cố tốt phước quá. Mai về nhớ mua cho chị thỏi súc cù là Nhật
bản nghe.
Thiếu Cơ véo vào ngực mụ dầu. Thiếu phụ reo lên, lê giép lệt kệp chạy vào
góc. Cô ả tóc đuôi ngựa, mặc áo ni lông giấy bóng, đấm bóp cho chàng hồi
nãy, xán lại, nắm vạt áo nũng nịu:
- Còn em nữa. Sao anh không cho em tiền?
Thiếu Cơ quay lại, mặt dữ như hung thần:
- Con quỷ muốn gì?
Cô gái nhăn răng cười:
- Tiền.
Thiếu Cơ gằn giọng:
- Mày muốn true tức bà phải không?
Cô gái nhìn Thiếu Cơ, vẻ mặt kinh ngạc. Có lẽ thường ngày Thiếu Cơ nổi
tiếng hiền khô, không tra gây sự. Song cô gái kinh ngạc không được lâu.
Bàn tay Thiếu Cơ đã vung ra, túm áo cô gái, xé mạnh. Trong chớp mắt,
mảnh voan vô ích bị lôi tuột ra khỏi người, cô gái trần như nhộng. Vẫn
chưa hả giận, Thiếu Cơ còn xấn đến, hất cô gái ngã chúi vào đống bàn ghế
kê sát tường nữa.
Mụ dầu vắt chân chữ ngũ thở khói không nói nửa lời. Văn Bình kéo Thiếu
Cơ ra ngoài. Khi hai người đi qua mụ vụt đứng dậy:
- Tin Cố làm hư hỏng đồ đạc trong nhà hàng. Anh đền tiền cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.