BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 86

Thiếu Cơ chống nạnh định tặng mụ chủ một bài học, song Văn Bình gạt
phắt, giọng ôn tồn:
- Được, tôi sẵn sàng bồi thường cho chị.
Chàng ném cho mụ một ngàn kíp. Mụ nhận tiền, miệng cười toe toét.
Gió mát buổi tối làm Văn Bình thoải mái. Khoác tay Thiếu Cơ, chàng
mắng yêu:
- Em dữ quá.
Thiếu Cơ cau mặt:
- Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Lơ mơ với con ranh ấy, có
ngày mất xác. Nó muốn chửi em tha hồ song không được léo hánh tới lông
chân anh. Em trọng anh, em bắt tụi nó phải trọng anh như thế.
Trước rạp chiếu bóng Saleum Vieng, người đứng đông nghẹt. Tuy trời tối,
xe hơi vẫn bóp kèn pin pin điếc tai. Một đoàn vét-pa lũ lượt phóng qua, bụi
bay mù trời, kèm theo tiếng cười khoái trá của những cô gái trát đầy phấn
ngồi sau.
Văn Bình vẫy tắc xi.
Một chiếc Mercedes sơn đen đậu nghênh ngang giữa lộ. Như thường lệ,
Văn Bình nhìn tứ phía một lượt, và không thấy bóng ai khả nghi. Tuy
nhiên, khi mở cửa cho Thiếu Cơ lên xe chàng có linh tính bị theo. Bao tử
chàng bóp lại, phồng ra nhiều lần, và tim chàng đau nhói như bị chích kim.
Chàng trù trừ một giây rồi ra lệnh cho tài xế lái xuống Thát Luông.
Chàng thấy Thiếu Cơ nhổm người trên băng, dường như muốn hỏi chàng
điều gì. Song nàng lại thu hình vào góc, lặng lẽ rút thuốc lá trong ví ra hút
một mình. Biết chàng cũng mê Salem, mỗi khi hút thuốc nàng thường mời
chàng. Có lẽ nàng đang bối rối…
Chạy được một quãng, qua Quốc hội, nàng hỏi giọng nho nhỏ:
- Tại sao anh không đi thẳng lên khách sạn Constellation? Mình bị theo
phải không?
Chàng giật mình trước sự thông minh của Thiếu Cơ. Tiếc thay, nàng theo
nghề làm đĩ, nếu gia nhập tổ chức điệp báo, nàng sẽ trở thành nhân viên
thượng thặng.
Chàng không đáp, Thiếu Cơ ngồi yên trong góc, không hỏi thêm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.