BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 89

- Anh thấy cái cửa sắt màu đỏ không? Cạnh nhà bán sách ấy.
- Thấy rồi.
- Cửa bao giờ cũng khép hờ, không khóa. Phải qua hẻm vài ba chục thước
rồi lên lầu. Trên lầu có bốn phòng, đều là của Mila. Nàng ở phòng trong
cùng. Anh nhìn phía sau chưa?
- Rồi. Không có ai hết.
- Hồi nãy, trong khi thử giày em thấy hai đứa mặc sơ mi cụt tay đi qua, rồi
quẹo sang bên phải.
- Anh cũng thấy như em. Đến ngã tư, chúng đột nhiên mất hút.
- Trời tối lắm, có lẽ chúng núp dưới bóng cây.
- Mặc kệ. Em vào trước, anh đi sau bảo vệ.
Từ bóng cây sau ngã tư đến hẻm tối gần 50 thước, chúng khó hy vọng bắn
trúng. Anh có cảm tưởng là chúng đi theo, rồi hành động trong hẻm.
Thiếu Cơ dừng lại, mùi thuốc lá thơm quyện trong không khí.
- Em vào được chưa?
Văn Bình đáp nhỏ:
- Được rồi. Anh đoán không sai. Một đứa vừa chạy qua ngã tư, núp sau
tiệm vàng. Em để nó cho anh. Lâu ngày, không được bắn súng, tay anh
ngứa ngáy quá sức.
Nàng cười nhẹ:
- Hừ anh bắn phải em thì khốn!
Chàng cũng cười:
- Em không thích ư?
Thiếu Cơ phát mạnh vào vai chàng, giọng đùa bỡn:
- Ông nỡm.
Quên bẵng nguy hiểm đang rình rập, nàng cười to. Văn Bình hích cùi chỏ
vào ngực nàng:
- Đêm nay hãy cười. Vào đi.
Thiếu Cơ đẩy nhẹ cửa sắt.
Con đường vào trong tối như hũ nút.
Đi được một quãng, chàng nắm áo nàng lôi lại:
- Bây giờ, để anh đi trước. Em cầm lấy khẩu súng của anh. Cẩn thận, đạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.